Bình thường Ánh Kiều làm việc rất cẩn thận, khi gặp chuyện quan trọng như ủi phẳng bộ phi ngư phục cho Quý Văn Diệp thì càng không dám lơ là chút nào. Lỡ chẳng may ủi hỏng, làm chậm trễ việc hắn phải đến Đô Chỉ Huy Sứ Ty ứng mão* thì phiền phức to. Vì hắn không thích mùi hương, nên nàng không xông hương, chỉ ủi cho thẳng thớm mà thôi.
(*) gọi tên điểm danh quan lại từ 5h – 7h sáng
Thoáng chốc đã đến mùng một, Ánh Kiều dậy từ rất sớm, hầu hạ chủ nhân mặc y phục. Lần này Quý Văn Diệp không tự mình mặc mà gọi Ánh Kiều đến giúp hắn. Kết quả là, Ánh Kiều gặp rắc rối, nàng chưa từng cài đai ngọc, tốn hết nửa ngày cũng không cài được: “Ngài chờ chút, sắp xong rồi.”
Quý Văn Diệp không nói gì, hứng thú nhìn nàng loay hoay.
Cuối cùng cũng cài xong, nàng thở phào nhẹ nhõm: “Xong rồi.”
“Lần sau không được tái diễn.” Hắn nhận lấy thanh Tú Xuân đao do Hải Đường đưa lên, đeo vào người: “Ngày mai mà còn vụng về như thế, ngươi cứ đi nhóm lửa đi cho rồi.” Giờ đã không còn sớm, Quý Văn Diệp không có thời gian đùa với nàng, liền ra cửa đến nha môn điểm danh. Ánh Kiều cùng những người khác tiễn chủ nhân đến cửa thứ hai, nhìn hắn đi ra khỏi cửa lớn mới quay lại.
Hắn không ở phủ, Ánh Kiều mừng thầm trong bụng, cảm giác nhẹ nhõm như trong tiết tự học mà không có giáo viên chủ nhiệm vậy. Tuy nhiên, Ánh Kiều luôn nhớ mình là một kẻ nghèo mang nợ, không dám lơ là. Làm xong công việc trong phạm vi trách nhiệm, nàng liền mượn sách y học trong phủ, tiếp tục học về điều hương và một số dược lý đơn giản.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play