Giới thiệu:
Phu quân của ta, ngay trước khi được sắc phong làm Thái tử, lại đang bị ta phạt quỳ trên tấm ván giặt quần áo.
Đang yên đang lành sao lại trở thành Thái tử?
Ta nhìn thái giám tới truyền chỉ, bắt đầu nghi ngờ liệu sáng nay mình có thức dậy sai cách hay không.
Khi ta quỳ xuống đất, nghe những lời ca ngợi hoa mỹ về phu quân của mình, trong chốc lát chợt nhớ lại, không lâu trước đây, có một vị hòa thượng ghé qua xin cơm từng hỏi ta:
"Long vây mắc cạn. Ngươi đối đãi với phu quân như thế, nhỡ đâu có một ngày hắn lên làm Hoàng đế, hắn sẽ đối xử với ngươi ra sao, ngươi có từng nghĩ đến chưa?"
"Chắc sẽ ch/ém đầu ta chứ gì?"
"Vậy ngươi còn..."
Điều này thì ta chẳng bận tâm lắm: "Phía trước còn mười một Hoàng tử nữa lận."
Sau đó, ta căn bản chẳng nghe rõ tên thái giám kia đang truyền chỉ cái gì nữa, mồ hôi lạnh túa ra khi những hình ảnh tra tấn man rợ như ngũ mã phanh thây, nấu chín trên chảo dầu sôi, lăng trì hiện lên trong đầu hàng chục lần.
Ta dứt khoát quyết định, chạy trốn là thượng sách!
Nhưng ta còn chưa kịp giả vờ đi tiểu tiện để tẩu thoát, thì phu quân đã nắm lấy gáy ta như tóm lấy số phận.
"Nương tử." Hắn ôm ta vào lòng: "Chúng ta hồi kinh thôi."
Dù khuôn mặt của Úc Kính An vẫn nở nụ cười hiền lành, nhưng sao ta lại thấy đáng sợ thế này!