Trong phòng đã thu dọn gọn gàng, thời tiết tốt, Đồng Tuệ mở tầng cửa sổ phía trên ra, khi mở tới cánh cửa thứ hai, thấy một người cao cao bên Tây sương phòng đi ra, bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt đối phương sáng ngời, nhiệt tình vẫy tay với nàng: "Nhị tẩu dậy rồi sao, đệ là lão tứ Tiêu Dã!"

Anh em ruột, ngũ quan có phần giống nhau, có điều Tiêu Chẩn nhìn trầm ổn, Tiêu Dã có phần phóng khoáng hơn.

Đồng Tuệ cười đáp lại: "Chào buổi sáng tứ đệ."

Chào hỏi xong, Tiêu Dã gãi gãi đầu, nhìn chung quanh, hỏi: "Nhị ca đệ đâu?"

Đồng Tuệ chỉ phía sau, tiếp tục chống cửa sổ lên, chống xong thấy Tiêu Dã đứng sững sờ nhìn nàng, cũng không biết là nhìn cái gì, Đồng Tuệ lại mỉm cười, xoay người tránh ra.

Tiêu Chẩn đang quan sát văn phòng tứ bảo được xếp trong ngăn tủ: "Bình thường nàng hay dùng?"

Đồng Tuệ: "Không đâu, là biểu ca của ta tặng, bảo rằng không chừng có khi cần dùng, đỡ phải đi mượn người khác."

Tiêu Chẩn: "Chỗ ông nội có gian thư phòng, trong nhà ai muốn đọc sách đều có thể tới đó, nếu nàng có hứng thú, ăn cơm xong ta dẫn nàng tới đó xem thử."

Đồng Tuệ biết nhà họ Tiêu từng là Thiên hộ cha truyền con nối, cho dù khi ông cụ Tiêu còn trẻ đã không còn được giữ chức nữa, nhưng suốt mấy thế hệ chắc chắn là để lại được một phần gia nghiệp, bạc có thể tiêu hết, nhưng số sách sưu tầm được cơ bản sẽ không mất đi đâu. Hôm qua Tiêu Chẩn đi đón dâu, thuận miệng có thể đọc được một câu Kinh Thi, có thể thấy khi còn nhỏ cũng đã đọc sách, hơn nữa còn đọc rất nhiều.

Lúc này Đồng Tuệ không muốn đọc sách, mà quan tâm tới một chuyện khác: "Nhà mình nấu cơm ở đâu? Giờ có cần ta qua giúp một tay không?"

Tiêu Chẩn: "Phòng bếp ở trong viện của ông nội, hai phòng chúng ta luân phiên nấu, hôm nay là bên thím hai làm, Ngọc Thiền giúp thím ấy rồi, ngày mai tới lượt đại tẩu, đến lúc đó nàng và đại tẩu cùng nhau chuẩn bị. A Phúc không biết nấu ăn, chỉ quét sân giặt quần áo cho chúng ta thôi."

Đồng Tuệ: "Vậy, sau này ngoại trừ nấu cơm, ta còn làm gì?"

Tiêu Chẩn nghĩ một lát, nói: "Nàng cứ theo đại tẩu học đi, cơ bản cũng không có chuyện gì, trong nhà nhiều nam nhân, nhiều việc không cần tới nữ nhân các nàng. Lại đây, rửa mặt đi."

Một chậu nước sạch, Đồng Tuệ dùng trước, sau đó Tiêu Chẩn mới rửa.

Đồng Tuệ nhân cơ hội đứng trước tủ chải đầu, cuốn toàn bộ mái tóc dài lên, dùng trâm gỗ cài chặt lại

Lần đầu tiên để kiểu tóc này, Đồng Tuệ cảm thấy chính mình trong gương có phần xa lạ.

"Đang nghĩ gì vậy?" Tiêu Chẩn vắt khăn, hỏi.

Đồng Tuệ hoàn hồn, lắc đầu, mở hộp phấn hoa đào ra, vô cùng nâng niu lấy ra một viên to bằng hạt đậu, xoa đều lên mặt.

Tiêu Chẩn nhìn cái hộp tinh xảo chỉ nhỏ bằng bàn tay đặt trên mặt tủ, đoán được đây là thứ quý giá của nàng, nhắc nhở: "Nàng dùng xong thì cất kỹ đi, mấy hôm nay chỗ nàng có nhiều khách nữ.”

Nam nhân vô sỉ sẽ tham rượu của người khác, đương nhiên cũng có khách nữ khôn vặt nhớ thương son phấn của nàng.

Tiêu Chẩn đã có thể nghĩ vậy, Đồng Tuệ cũng không hào phóng một cách ngốc nghếch, lập tức cất kỹ hộp phấn vào ngăn tủ phía dưới.

Tiêu Chẩn lại chỉ vào chiếc sọt bằng mây phía sau cánh cửa nói: "Khi tắm rửa xong thì bỏ quần áo vào đây, đợi lát nữa A Phúc sẽ đến lấy."

Đồng Tuệ chăm chú nhìn chiếc chăn trên giường sưởi, chiếc đệm giường mỏng bằng vải tối hôm qua kê còn giấu bên trong đó.

Mẫu thân nói, mỗi ngày đều phải giặt đệm giường rất mệt, nên mới khâu cho nàng miếng đệm nhỏ.

Chỉ một đêm ngắn ngủi Tiêu Chẩn tham nhiều lần như vậy, miếng đệm nhỏ của nàng chịu không nổi.

Cô dâu mới đỏ bừng mặt, Tiêu Chẩn còn gì không rõ, quỳ gối trên giường sưởi, một tay chống trên giường một tay với vào trong chăn, lôi tấm đệm nhỏ nàng đã cuộn lại ra, bỏ vào cái sọt.

Đồng Tuệ nhìn chân hắn, nhắc nhở nói: "Chàng, kiểm tra một chút đi."

Đêm qua ngoài tác dụng chính, chiếc đệm còn thêm một tác dụng phụ nữa.

Tiêu Chẩn: "Không cần, ta biết."

Đừng nói hắn cảm nhận được, cho dù nàng không còn, vậy cũng là lỗi của thế đạo này mà thôi, nàng chỉ là một cô nương đáng thương, không nên chịu sự lên án của nhà chồng.

"Đi thôi." Đồng Tuệ bèn đi theo hắn ra ngoài.

Tiêu Dã, Liễu Sơ đều ở trong sân, vừa chờ hai vợ chồng họ vừa nói chuyện, còn có thêm một cô bé rất giống Liễu Sơ.

Đồng Tuệ chào đại tẩu trước. Liễu Sơ cười đáp lại, vỗ bả vai Miên Miên bảo con gái chào hỏi.

Miên Miên có hơi ngại ngùng, giọng nói có phần mềm mại ngọt ngào: "Thím hai ạ."

Đồng Tuệ nhìn rất thích, tặng cô bé một dây cột tóc màu đỏ đã chuẩn bị sẵn.

Nắng sớm sáng ngời, Liễu Sơ ngắm kỹ Đồng Tuệ một lần, cười nói với Tiêu Chẩn: "Em dâu xinh đẹp như vậy, nhị đệ thật sự là tốt phúc."

Tiêu Dã cũng gật đầu theo, lúc trước hắn còn lo lắng nhị ca bởi vì quá coi trọng phép tắc mà bỏ lỡ đại mỹ nhân như tam tẩu, tự dưng để tam ca được hời, hiện giờ nhìn thấy nhị tẩu, tâm trạng thấp thỏm của Tiêu Dã cuối cùng cũng yên ổn. Nhị tẩu có lẽ xuất thân không bằng tam tẩu, nhưng gương mặt xinh đẹp tựa nhành sen trong nước này còn hơn tam tẩu một bậc.

Đồng Tuệ cúi mắt, nhỏ giọng nói: "Đại tẩu quá khen rồi."

Tiêu Chẩn: "Người một nhà không cần khách khí, chúng ta tới gặp ông nội đi."

Bốn lớn một nhỏ đi qua đường nối giữa hai viện, tới Trung viện ông cụ Tiêu ở.

Mọi người ở chi thứ hai, hai vợ chồng Tiêu cô mẫu, Đồng Quý ngủ lại một tối đã có mặt đầy đủ, đang nói chuyện với ông cụ Tiêu.

Đồng Tuệ chào hỏi từng người, lại cùng Tiêu Chẩn quỳ trước mặt ông nội, kính trà.

Đây là lần đầu tiên ông cụ Tiêu Mục thực sự trông thấy mặt cháu dâu hai, vốn tưởng rằng con gái nhà thợ săn lại chạy nhanh thì dung nhan có phần thô kệch, không ngờ chẳng những Đồng Tuệ trắng trẻo, mà lại còn xinh đẹp trong vạn dặm mới tìm được một.

"Tốt lắm, con bé này vừa nhìn ông đã thấy hợp ý, nên gả đến nhà họ Tiêu chúng ta."

Ông cụ Tiêu lấy ra một chiếc trâm ngọc đưa cho Đồng Tuệ, cảm khái nói: "Bà nội mấy đứa lúc sinh tiền có chút đồ trang sức, ông giữ lại cũng vô dụng, nên thay bà ấy tặng cho mấy đứa cháu dâu các cháu, chỉ ngóng trông vợ chồng các cháu hòa thuận hạnh phúc, bình an qua được thời loạn thế, bạc đầu giai lão."

Chiếc trâm ngọc sáng bóng, xem chừng còn quý giá hơn chiếc vòng ngọc ông ngoại đưa cho nàng, Đồng Tuệ cảm thấy phỏng tay, thấy Tiêu Chẩn ra hiệu cho nàng không cần khách sáo, bấy giờ mới trịnh trọng cảm tạ.

"Đứng lên đi, sống tốt với lão nhị nhé, có gì ấm ức đều có thể nói với ông nội."

Tiêu Chẩn đỡ Đồng Tuệ đứng lên, thuận thế cài chiếc trâm ngọc lên mái tóc đen dày của Đồng Tuệ.

Đồng Quý đứng bên cạnh nhìn, gương mặt tươi cười, tầm mắt vừa chuyển, thoáng nhìn thấy cô em chồng bên kia mím môi, u oán nhìn ông cụ Tiêu, dường như rất là bất mãn.

Đồng Quý trong lòng hừ một tiếng, nhà họ Tiêu thịnh vượng là vì đông người, nhưng nhiều người thì thị phi cũng nhiều, cũng không biết em gái có đối phó nổi không.

Nhưng có lo lắng thế nào, ăn cơm sáng xong Đồng Quý cũng phải về.

Đồng Tuệ đứng ở cửa nhà họ Tiêu, đưa mắt nhìn theo chiếc xe la của nhị ca càng chạy càng xa.

"Được rồi, lúc lại mặt còn gặp lại được mà, đi thôi, chúng ta vào phòng nói chuyện."

Hạ thị vô cùng thân thiết kéo cánh tay Đồng Tuệ, lôi Đồng Tuệ đi về hướng phòng cưới của hai vợ chồng.

Đều là nữ quyến, Tiêu Chẩn không tiện đi theo, đành phải theo ông nội trở về nhà chính.

Tiêu Mục xua đám cháu trai còn lại đi, vuốt vuốt râu, thấp giọng hỏi cháu trai thứ hai: "Trước khi mẹ cháu đi có giao cho cháu mấy thứ trang sức, đều đưa cho A Mãn cả à? A Mãn tuổi còn nhỏ, cháu nhớ dặn con bé cất cho kỹ."

Vợ đã theo ông sống những ngày phú quý, trong tay có nhiều trang sức, tính tình bà ấy lại hào phóng, bảy tám phần đều chia cả cho con gái, con dâu cả, con dâu thứ.

Con gái, con dâu thứ đều cất giấu, con dâu cả chia làm hai phần, một phần đã đưa cho cháu dâu cả, một phần khi bệnh nặng đưa cho Tiêu Chẩn cất giữ.

Tiêu Mục không cần mấy thứ này, nhưng ông vẫn nhớ kỹ.

Tiêu Chẩn đáp: "Còn chưa đưa ạ, trước hết cần thăm dò tính tình của cô ấy đã."

Tiêu Mục nhìn cháu trai, lắc đầu nở nụ cười: "Vậy mà cháu lại cẩn thận, không giống lão tam, nhìn thấy mỹ nhân là xương cốt mềm nhũn cả ra."

Tiêu Chẩn liếc ra ngoài cửa sổ.

Thế đạo gian nan, vàng bạc là thứ có thể thay đổi vận mệnh, hắn sẽ không dễ dàng đưa cho mỹ nhân mới được gả tới, hiện giờ có thể tin tưởng được chỉ có người trong nhà.

Hết chương 5

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play