Mười một tháng mười, Hàm Khánh Đế vẫn bệnh không dậy nổi, tiếp tục là hai vị Thừa Tướng chủ trì lên triều.
Tình hình như vậy đã kéo dài gần hai tháng, văn võ quan viên trong kinh thành đều nhận ra có điểm không đúng, nhưng hai vị tể tướng do Tiên đế lưu lại, quân Ngự Tiền và đại quân Đông doanh đều do lão thần của Tiên đế nắm trong tay, bốn người này không một ai làm ầm ĩ lên, các quan viên khác cũng chỉ có thể cho rằng không hề xảy ra chuyện gì cả, nên làm gì thì làm cái đó.
Sau khi tan triều, Ngụy Kỳ, Tống Lan muốn đi thăm Hàm Khánh Đế, Lỗ Cung cũng theo tới, Phạm Chiêu cũng đi cùng
Vào điện Càn Nguyên, bốn người từ lời Lưu công công mới biết được, Hàm Khánh Đế vừa mới ăn nửa chén cháo nhỏ, lại ngủ.
Ngụy Kỳ nhìn mặt Hàm Khánh Đế, vẫn gầy yếu như cũ, nhưng lại hồng hào hơn một chút.
Nhưng ai biết đó là do Ngự y dùng thuốc gì kích ra, hay là có người dùng ít son phấn tô lên mặt Hàm Khánh Đế?
Ngụy Kỳ càng tin những gì hôm đó chính tai nghe thấy hơn, cũng càng tin tưởng vào sự thật, phàm là Hàm Khánh Đế thực sự khỏe lên, thì không thể nào luôn luôn ngủ say như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT