Vào phòng, có ánh đèn, Đồng Tuệ mới phát hiện trên áo ngắn vải thô của Tiêu Chẩn dính rất nhiều máu.
Dường như lại nhớ tới ngày hai người chôn mười chín lưu dân trong khu rừng nhỏ, Đồng Tuệ gắng nén lại cơn buồn nôn. Là con gái nhà thợ săn, Đồng Tuệ đã từng xử lý rất nhiều thịt thú rừng, nhưng máu người và máu động vật không giống nhau, dù có thấy bao nhiêu lần nàng cũng không thấy quen.
"Là máu của lưu dân thôi, cũng không biết ngày mai có thể giặt sạch được không."
Tiêu Chẩn nhìn nàng thế này, ngữ khí có phần không để tâm cho lắm.
Đồng Tuệ tiếc manh áo, cố gắng không nghĩ lung tung nữa, khuyên hắn: "Cởi ra đi, ta đi giặt chỗ ...bẩn này trước đã."
Tiêu Chẩn: "Để ta làm, tay nàng nhỏ thế kia vò đến bao giờ mới sạch được."
Đồng Tuệ: "Chàng đã thức hơn nửa đêm rồi ..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT