Lưu dân đã bị bắt, nhưng sự việc ở thôn Tùng Thụ còn rất lâu mới có thể kết thúc.
Nhà họ Trương, sau khi hai chú cháu Trương Văn Công đi khỏi, Lý chính Trương Mậu Đức cùng hai vợ chồng con trai trưởng trốn vào một phòng, chuyển toàn bộ bàn tủ trong nhà chặn kín cửa ngoài.
Khi con trai, con dâu đi khiêng tủ, Trương Mậu Đức xách một thanh khảm đao dựng vào sát tường bên cạnh chiếc giường sưởi ở dưới cửa sổ phía Nam.
Năm lưu dân cùng xông vào nhà họ Trương, thấy cửa bị chặn, đoán rằng bên trong có cất giấu thứ gì quý giá, ào ào xông đến đạp cửa.
Trương Văn Thịnh trao đổi ánh mắt với phụ thân, vừa hết sức đẩy cái tủ chặn cửa vừa đau khổ van nài: "Chư vị huynh đệ, bên phòng hướng Tây có lương thực, các anh cứ mặc sức lấy, chỉ cầu xin các anh tha cho tính mạng già trẻ cả nhà chúng tôi, được không? Chúng tôi chỉ là nông dân nghèo mấy năm nay cũng chịu đủ loại khổ cực, cần gì phải tự giết lẫn nhau?"
Một lưu dân nhổ một cái: "Đó là trước đây, hiện giờ chúng ông muốn làm sơn đại vương, khôn hồn thì giao hết tiền bạc ra đây, có tiền mới đổi được mạng!"
Trương Văn Thịnh: "Chúng tôi thực sự không có tiền, nhà tích cóp được mấy đồng đem đi mua hạt giống cho năm nay cả rồi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play