Trong sân nhà bên, Tống Lan đang khen Tiêu Chẩn với Đồng Hữu Dư: "Tiêu nhị gia oai hùng bất phàm, hiền đệ thật sự là tìm rể hiền rồi."
Tiêu Chẩn: "Tiêu mỗ chỉ là kẻ lỗ mãng, thật sự không đảm đương nổi lời khen của tiên sinh."
Tống Tri Thời đứng bên cạnh phát ra một tiếng hừ lạnh. Tiêu Chẩn nhìn y một cái.
Tống Lan vuốt chùm râu ngắn, hổ thẹn nói: "Khuyển tử tài sơ học thiển lại thường tự cho là thanh cao, để cho Tiêu nhị gia chê cười rồi."
Tống Tri Thời: "..."
Đồng Hữu Dư không quen giao tiếp nho nhã như vậy, cũng thuận tiện giải vây giúp Tống Tri Thời: "Đi, chúng ta đi thôi, cơm sắp nấu xong rồi."
Tống Lan: "Vậy làm phiền rồi."
Hai trưởng bối đi trước, Tiêu Chẩn, Tống Tri Thời đi ở đằng sau, Tống Tri Thời cao bảy thước sáu, ở trong đám người coi như là nhi lang tuấn tú cao ráo, lúc này lại bị Tiêu Chẩn đè ép một nửa, dù cho sắc mặt y lạnh lùng kiêu ngạo thế nào, khí thế vẫn không chống đỡ nổi.
Đồng Tuệ đang bày biện bát đũa, nhìn thấy mấy người đi vào, vẻ mặt nàng tự nhiên mỉm cười với Tống Lan: "Tiên sinh đến rồi ạ, mau qua bên này ngồi."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play