Lương thực được đặt gian phía Tây trong viện của ông cụ Tiêu, bình thường đều khóa kỹ, sau khi ông cụ thức dậy mới mở ra, ăn cơm xong ông sẽ tự khóa lại.
Đồng Tuệ đi sau Liễu Sơ vào trong, phát hiện bên trong số lương thực còn tồn cũng không nhiều, ít nhất là không xứng với thanh danh nhà giàu của nhà họ Tiêu.
Nhìn ra nghi hoặc của nàng, Liễu Sơ muốn nói lại thôi.
Đồng Tuệ hiểu được, chắc chắn nhà họ có chỗ khác cất giấu lương thực, chỉ là Liễu Sơ không biết có thể nói với nàng hay không.
Dựa theo tình cảnh thối nát của triều đình hiện giờ, sau này chắc chắn còn có thể xảy ra chiến loạn, lương thực chẳng khác nào tính mạng, nhà họ Tiêu tất nhiên sẽ không dễ dàng tiết lộ cho một nàng dâu vừa gả tới được.
Đồng Tuệ cũng không gấp gáp, nàng khôi phục lại vẻ mặt, dường như không hề gì mà múc đủ lượng bột ngô cần để nấu cháo sáng nay trong bao ra.
"Đủ chưa?" Lần đầu tiên nấu cháo cho nhiều người như vậy, Đồng Tuệ không tính được lượng, hỏi Liễu Sơ.
Liễu Sơ lại múc thêm một muôi to. Đồng Tuệ bưng chậu ra ngoài.
Liễu Sơ khẽ thở phào, hầm chứa là bí mật lớn của nhà họ Tiêu, bọn nhỏ, Lâm Ngưng Phương, A Phúc A Chân đều không biết vị trí cụ thể, không có ông nội cho phép nàng ấy cũng không dám tiết lộ cho Đồng Tuệ. Có điều, nếu Đồng Tuệ tò mò chuyện này sau đó hỏi nhị đệ, có khi nhị đệ lại nói cho Đồng Tuệ? Đồng Tuệ vừa nhìn đã biết là nguyện sống yên ổn ở nhà họ Tiêu, không giống với Lâm Ngưng Phương.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT