Tiêu Diên cầm hai xâu kẹo hồ lô, rón ra rón rén đến gần Đông sương phòng của hai vợ chồng bên Tây viện.
A Chân và A Phúc ra bờ sông giặt quần áo, mẹ và em gái đang nấu cơm ở Trung viện, nên Tây viện bên này im ắng, còn có thể nghe được tiếng nói chuyện của nhà bên cạnh truyền đến.
Tiêu Diên đứng bên cửa sổ một lát, không nghe thấy trong phòng có động tĩnh gì, hắn mới nhẹ chân bước vào bên trong đi.
Đẩy rèm cửa ra, phát hiện cửa phòng bên trong lại cài then.
Muốn gây ngạc nhiên không được, Tiêu Diên đành phải đẩy cửa: "Mở cửa, ta đã về."
Người trên giường sưởi ngồi dậy, đẩy then cửa ra, động tác nhanh đến mức Tiêu Diên cách khe cửa mà ngay cả cánh tay người đó cũng không nhìn thấy.
Hắn đẩy cửa đi vào, nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy thê tử Lâm Ngưng Phương lại nằm xuống, mặt quay vào vách tường, mắt nhắm lại, gương mặt có hơi trắng bợt.
Tiêu Diên cười nằm sấp xuống giường sưởi, đưa hai xâu kẹo hồ lô tới gần chóp mũi mỹ nhân. Lâm Ngưng Phương có thể cảm nhận được cái bóng lướt qua, cũng ngửi thấy được một mùi chua ngọt, nàng nhíu mày, mở to mắt, nhìn thấy hai xâu kẹo hồ lô đo đỏ.
Tiêu Diên nói lấy lòng: "Trời ấm dần lên rồi, lão Trương nói đây là mẻ cuối cùng, lần sau muốn ăn cũng phải đợi đến mùa đông."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play