[Zhihu] Tuyển Tập Hài Sảng

Bộ 1 - Cuộc Sống Thường Nhật Điên Rồ Trong Truyện Séccc - Phần 5


2 tháng

trướctiếp

15.

Sau khi đưa xét nghiệm ADN cho cha tôi, ông ta tức giận tăng xông, trúng gió liệt nửa người.

Bên ngoài đồn Trà Trà là thiên kim giả.

Trên mạng cũng có vô số người mắng chửi Trà Trà.

Phong thủy thay đổi, Trà Trà và mẹ cô ta tung tin đồn hại Lục tiểu thư và em gái Yến Thâm, nhất định sẽ có ngày bị quả báo.

Mẹ Trà sợ anh trai tôi sẽ tìm tới tính sổ, bèn dẫn theo Trà Trà chạy trốn.

Thoát khỏi nam nữ chính, tôi và Tiểu Hoa quyết định tới quán bar chọn chục anh mẫu nam, an ủi tâm hồn bị tổn thương của chúng tôi.

Đây là một quán bar, nam nam nữ nữ đứng nhảy múa trên sàn, lắc lư điên cuồng trong tiếng nhạc xập xình.

Mẫu nam không đến, nhưng lại có người tới bắt chuyện.

Một người đàn ông ăn mặc thời thượng đi tới.

“Bé ơi, em đi một mình à?”

Tán gái thô thiển thật chứ…

Tôi đáp: “Không thì sao? Chả lẽ tôi đi nửa mình?”

Người đàn ông đưa cho tôi một ly rượu: “Miệng bé con cay thật đấy, uống với anh một ly nhé?”

Tôi: “Không, tôi bị trĩ, sợ đồ cay.”

Tiểu Hoa hưng phấn nói cho tôi biết, hình như cô ấy nhìn thấy Trà Trà.

Hai chúng tôi cố nén tò mò, lén lút đi theo sau.

Kỳ thật, sao không có vệ sĩ nào nhỉ?

“Trà Trà, sao em lại phản bội tôi? Em quên tôi là lần đầu tiên của em sao? Tôi có video làm bằng chứng.”

Cứu mạng…

Tình tiết truyện séc lại công kích tôi lần nữa rồi…

“Cung tiên sinh, xin anh đó, anh xóa video đi được không? Anh muốn em làm gì cũng được…”

Lại tới nữa?

Bốp!

“Trà Trà, đừng quên, đời này em là của tôi.”

Trà Trà khóc nức nở: “Cung tiên sinh, chỉ cần anh cho em tiền, em làm gì cũng được.”

Bốp!

Lại thêm một cái tát.

“Nghĩ kỹ xem em nên lấy lòng tôi như thế nào?”

Bệnh kiều biến thái?

Mấy vị trước Trà Trà cũng không bị bón hành thảm như vậy nha…

Tôi vội vàng đẩy cửa phòng ra.

Nam 4 đưa lưng về phía tôi, anh ta ngồi trên xe lăn, một tay túm tóc Trà Trà, tôi nhìn thấy gương mặt Trà Trà trắng bệch.

“Không phải em nói yêu tôi sao? Em nói vì yêu tôi em có thể chịu đựng tất cả, sức mạnh tình yêu có thể vượt qua mọi đau khổ, nhưng mới như vậy mà em đã không chịu được rồi à?”

Quào, bạo lực gia đình!

Phụ nữ nên giúp phụ nữ chút nhỉ?

Tôi cầm một chai vang đỏ đập vào đầu nam 4.

“Sức mạnh tình yêu mạnh thế cơ à? Chắc không đau đâu ha?”

Nam 4 ấn chuông báo động, một đám vệ sĩ áo đen xông tới, ngăn đường lui của chúng tôi.

Chiến đấu vô cùng hỗn loạn.

Ít không thắng được nhiều, tôi và Tiểu Hoa bị bắt lại, bịt vải đen vào mắt, dẫn đi đâu đó.

16.

Mắt bị bịt kín, thính giác càng thêm nhạy bén.

“Cung tiên sinh, xin anh tha cho chị gái em, chị ấy vô tội.”

Ôi mẹ ơi, Trà Trà có lương tâm vậy sao?

“Anh cướp lần đầu tiên của chị gái em đi, coi như đây là quà đền bù của em, được không?”

Ừm, có lương tâm nhưng không đáng kể…

Nam 4 thở hổn hển, giọng điệu hưng phấn dị thường: “Người đối đầu với tôi sẽ không có kết quả tốt.”

“Em quên lần đầu tiên của chúng ta rồi sao? Xem ra tôi phải giúp em nhớ lại một chút…”

Miếng vải đen bị giật xuống, trước mắt tôi là một màn hình lớn.

Trên màn hình, Trà Trà bị trói trên giường, khuôn mặt nhỏ đầy nước mắt.

“Cung tiên sinh, em bằng lòng ở bên anh, em muốn làm phu nhân nhà giàu.”

“Như em mong muốn.”

Máy quay rất sắc nét, quay từ trên giường đến phòng tắm.

Trên người Trà Trà không có khúc nào lành lặn, chỗ thì là dấu hôn, chỗ thì là vết roi, thậm chí có cả vết tàn thuốc của xì gà làm bỏng.

Nam 4 đi tới, bóp lấy cổ tôi, cười nói: “Xem rõ không? Mấy người thật sự rất ngu ngốc, Trà Trà cam tâm tình nguyện, mấy người lại muốn cứu cô ta…”

Tôi lạnh lùng đáp: “Thì liên quan gì đến anh? Tự nguyện là lựa chọn của cô ta, nhưng cứu người lại là lựa chọn của tôi.”

Trà Trà làm rất nhiều chuyện sai trái với Lục tiểu thư, tôi vốn không nên cứu cô ta.

Xin hãy tha thứ cho trái tim thánh mẫu này…

Tôi bị cha nuôi nhận về…

Cha ruột tôi ngoại tình, hợp tác với người thứ ba bạo lực gia đình với mẹ tôi.

Tôi từng ngăn trước người mẹ, lại bị cha đá một cái bay ra ngoài.

Tính mẹ tôi rất yếu đuối, sau khi ly hôn, hai mẹ con sống nương tựa vào nhau.

Không lâu sau, mẹ tôi bệnh chết, tôi bị cha nuôi đón về.

Tôi bắt đầu tập Taekwondo, có khả năng phản kháng, nhưng lại không thể bảo vệ được mẹ tôi.

Mặc dù tôi không thích Trà Trà, nhưng gặp phải bạo lực gia đình, tôi vẫn vô thức đứng ra ngăn cản.

Năm đó, khi tôi còn nhỏ, nếu có người đứng ra giúp chúng tôi thì tốt biết bao.

Nam 4 cười phá lên.

“Các người không cứu được cô ta đâu. Cô ta chỉ có thể thuộc về tôi…”

Tôi bị một đám vệ sĩ mặc đồ đen đưa tới tầng hầm.

Bọn họ nở nụ cười dê xồm.

Tôi hô to một tiếng: “Tôi muốn thoát khỏi Trà Trà và các nam chính.”

Quả nhiên, vừa dứt lời, cơ thể tôi bắt đầu mất khống chế.

Gào thét, giãy giụa, vặn vẹo, tâm thần phân liệt, tấn công không phân biệt địch ta…

“Này, mấy anh đẹp trai, ai lên trước đây?”

Đám vệ sĩ thấy tôi bộc phát thần lực như vậy thì sợ run người.

Hừ, nhóc con, dám đấu với tôi?

17.

“Không sao chứ?”

Yến Thâm dẫn theo vệ sĩ tới cứu tôi.

“Yên tâm, tôi không sao.”

Thằng bé nghe giọng điệu bình thản của tôi, xác định tôi không bị thương mới ôm chặt lấy tôi, siết tôi tới không thở nổi.

“Không sao thì tốt rồi, tôi sợ cô cũng giống như em gái…”

Tôi vỗ nhẹ vào lưng Yến Thâm: “Đừng lo, cho dù xảy ra chuyện gì, tôi cũng sẽ cố gắng sống sót.”

“Tôi biết rồi.”

Hốc mắt Yến thâm ửng hồng, lặng lẽ nhìn tôi.

Chúng tôi cách nhau rất gần, tôi có thể nhìn rõ lông mi cậu ấy, còn có cả hình bóng của tôi phản chiếu trong mắt cậu ấy.

Tầng hầm vô cùng yên tĩnh, tôi có thể nghe rõ tiếng tim mình đập thình thịch.

“Ừm… ánh trăng đêm nay thật đẹp.”

Tôi: “...”

Tầng hầm lấy đâu ra mặt trăng?

Diễn cái nồi gì thế?

Có chuyện gì nói thẳng đi xem nào?

Tôi đứng dậy đi ra ngoài, Yến Thâm vội kéo tôi lại, vẻ mặt tủi thân.

“Yến Thâm.”

Yến Thâm nghiêng người, không nhìn tôi, cậu ấy vẫn đang giận dỗi.

“Gì?”

Tôi ghé sát tới, nhón chân lên, thì thầm vào tai cậu ấy: “Ánh trăng rất đẹp, gió cũng rất dịu dàng.”

Yến Thâm vội vàng quay đầu lại, trong mắt mang theo sự vui sướng.

“Tôi phải nói trước, tôi không có sở thích biến thái, muốn yêu đương với tôi thì bỏ ngay mấy cái trò kia đi…”

Yến Thâm nghe thấy tôi nói vậy thì điên cuồng lắc đầu.

“Tôi… không biến thái… Là cô đánh mông tôi trước, tôi tưởng cô thích… nên mới hùa theo…”

Ồ?

“Vì sao?”

Yến Thâm đỏ mặt, hơi mất tự nhiên: “Muốn thu hút sự chú ý của cô.”

Rất tốt, người đàn ông này thật thú vị, cậu đã thành công thu hút sự chú ý của tôi!

Tiểu Hoa đứng trong góc: “FA cũng là con người mà…”

Chúng tôi vừa nói chuyện xong thì nam 4 và anh trai tôi xông tới.

“Tên nhóc nhà nghèo này ở đâu chui ra thế? Mau buông tay em gái tôi ra!”

Tôi đáp lại: “Anh, đây không phải tên nhóc nhà nghèo…”

Sau khi anh trai và nam 4 đàm phán, nam 4 mang Trà Trà đi.

Tôi hỏi Trà Trà: “Tôi không hiểu, sao cô lại cam tâm trở thành đồ chơi cho bọn họ?”

“Dựa vào cách bọn họ đối xử với cô, tôi cũng không thấy bọn họ tôn trọng cô bao nhiêu, chỉ có liên tục làm nhục và ngược đãi…”

Trà Trà: “Anh ấy đánh tôi vì anh ấy yêu tôi, sao anh ấy không đánh người khác mà chỉ đánh tôi chứ? Còn không phải là vì yêu tôi quá sâu đậm à?”

“Chị gái, chị đang ghen tị vì tôi bị một đám đàn ông ưu tú theo đuổi đúng không? Dù sao người có tiếng xấu như chị cũng chẳng có ai thèm ngó ngàng tới…”

Tôi hỏi lại cô ta: “Nếu bọn họ thật sự thích cô, sao lại cùng nhau chơi cô tập thể? Chân chính yêu một người, không phải là muốn độc chiếm người đó cho riêng mình sao?”

“Trong mắt bọn họ, cô là bạn đời, hay là đồ chơi?”

“Chẳng lẽ cô muốn giẫm lên vết xe đổ của mẹ mình?”

Tôi mới nhận được tin, mẹ Trà chạy trốn, thông đồng với người đàn ông có tiền, bị vợ người ta đánh cho nhập viện, nửa đời sau chỉ có thể nằm liệt giường.

Trà Trà không để bụng.

“Người đàn bà ngu ngốc đó không phải mẹ ruột tôi. Cô biết cái gì gọi là nữ chính không? Tất cả những người đàn ông quan hệ với tôi đều sẽ thích tôi.”

Nói mãi không tỉnh ngộ thì thôi vậy.

Trà Trà đẩy xe lăn của Cung tiên sinh, hất cằm lên, nhìn tôi nói: “Mặc dù xuất thân của tôi không bằng cô, nhưng mỗi người đàn ông tôi gặp đều yêu tôi chết đi sống lại, mà cô, vĩnh viễn không chiếm được tình yêu của bọn họ.”

“Chị gái, đến cuối cùng vẫn là tôi thắng, là tôi có số làm phu nhân nhà giàu.”

Đù…

Cái “số” này tôi không cần…

Chê!

18.

Cuối cùng, tôi và Tiểu Hoa cũng được tự do.

Một năm sau, Trà Trà vác bụng bầu tới khoe khoang với tôi.

“Tôi mang thai rồi, bác sĩ nói chửa 108 đứa.”

“Tôi còn tìm đại sư tính mệnh giùm, đại sư nói về sau đứa nhỏ lên 3 tuổi có thể làm hacker, 5 tuổi có thể giúp cha nó quản lý công ty, 10 tuổi là học bá đứng đầu cả nước…”

“Tôi còn đưa cho đại sư 100 triệu làm thù lao…”

“Chị gái, chị thì sao? Vẫn luôn một thân một mình, đáng thương thật đấy!”

Tôi không để ý đến lời trào phúng của Trà Trà, tôi hỏi lại: “Cho tôi hỏi một câu, vị đại sư kia họ gì?”

“Họ Thạch.”

Mẹ kiếp, Thạch Tiểu Hoa lại giấu tôi lén kiếm tiền riêng!

Một năm nữa trôi qua, khi tôi tham gia tiệc tối, trông thấy Trà Trà kéo tay một người đàn ông lạ mặt.

Nghe nói Cung tiên sinh làm ăn thua lỗ, 108 đứa nhỏ quá nhiều, không nuôi nổi, đành đưa Trà Trà cho một vị lão đại làm quà.

Trà Trà sống cả đời như một nữ chính truyện séc thực thụ.

Tiếp từng người đàn ông một đến tận khi qua đời.

Trong một năm này, trung tâm của tôi đã giúp đỡ được rất nhiều phụ nữ.

Trà Trà thật lại tới tìm tôi lần nữa, đưa ra yêu cầu muốn nhập cổ phần.

“Tôi có thể tham gia vào trung tâm của cô không? Tôi nghĩ tôi cũng nên dốc sức vì các cô gái trong tiểu thuyết truyện séc này.”

Tôi mỉm cười, nắm tay cô ấy: “Đương nhiên là được. Lần trước, tôi còn chưa kịp hỏi tên cô…”

Cô ấy cười nói: “Tôi tên là Lục Hi, tôi hy vọng cuộc sống sau này sẽ rực rỡ đầy ánh nắng như tên của mình.”

“Thật trùng hợp, trung tâm từ thiện cũng tên là Hi. Mỗi phụ nữ đều là một cá thể độc lập, bọn họ cũng nên sống trong ánh hào quang vạn trượng, tỏa sáng lấp lánh bằng năng lực của mình.”

Trà Trà cũng được, nữ chính gốc của tiểu thuyết này cũng được.

Tôi không phủ nhận, một cô gái dùng thân thể mình đổi lấy tiền tài, đổi lấy tình yêu của người đàn ông, cũng có thể coi như một dạng độc lập.

Kinh tế độc lập, nhưng nhân cách thì không.

Từ lúc bắt đầu, Trà Trà đã thua rồi.

Mỗi phụ nữ đều là người độc lập, đều xứng đáng được tự do, cho dù ở ngoài đời hay là trong truyện séc, đều nên học cách yêu thương bản thân mình.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp