13.

Yến Thâm nói cho tôi biết, bọn họ đã lấy được tài liệu.

Thằng bé hợp tác với anh tôi thu mua tập đoàn của họ Bá.

Không sai, sở dĩ boss lớn bá đạo như vậy, bởi vì anh ta họ Bá, là Bá tổng hàng thật giá thật.

Đợi nhà họ Bá tan cửa nát nhà, tôi có thể rời khỏi biệt thự của nam nữ chính.

Trong đống tài liệu thu được còn có vài thẻ nhớ camera, trong đó có toàn bộ quá trình Lục tiểu thư bị hạ dược, toàn thân mềm nhũn, muốn chạy trốn.

Trà Trà và mẹ Trà Trà xuất hiện, ngăn lại Lục tiểu thư, cũng có người đè đầu Lục tiểu thư xuống, dìm vào bể bơi nhiều lần.

Mà vị hôn phu của Lục tiểu thư là nam 1 chỉ đứng bên cạnh hờ hững nhìn.

Trà Trà nhìn dáng vẻ chật vật của Lục tiểu thư, cười đến run người.

“Anh cả đi công tác nước ngoài, không ai cứu được chị nữa đâu.”

“Bà mẹ chết sớm của chị sức khỏe không tốt, là bại tướng dưới tay mẹ tôi, chị cũng đấu không lại tôi, thiên kim nhà giàu thì sao? Con riêng thì sao nào?”

“Chị tưởng anh cả có thể bình yên quay về à? Biết đâu chuyến bay của anh ấy xảy ra chuyện, bất hạnh bỏ mạng…”

Lục tiểu thư co quắp trên mặt đất, quần áo bị lột sạch, ném lên giường của ông già.

Khi tôi xuyên tới, bên ngoài đã có lời đồn không hay, trên mạng lan truyền video tôi quần áo xộc xệch, nằm trên giường của ông già kia.

Cha tôi mắng tôi không biết liêm sỉ, vì tài sản mà dám dụ dỗ bố chồng.

Tiểu Hoa đã từng kể cho tôi nội dung cuốn tiểu thuyết này, vì tác giả muốn tăng cảm giác cấm kỵ, nên ngày đầu tiên nam 1 vào cửa đã đụng phải Trà Trà.

Nam 1 từng nói Lục tiểu thư quá quy củ, không thú vị.

Bởi vì là truyện séc nên tác giả đã dành rất nhiều đất diễn cho mấy mối quan hệ cấm kỵ.

Mẹ Trà là vợ của bạn cha Lục, khi bà Lục mang thai Lục tiểu thư thì cha Lục đã quen biết với mẹ Trà trên bàn rượu.

Vì gả vào nhà giàu, mẹ Trà lén lút vụng trộm với cha Lục, cuối cùng, chồng của mẹ Trà phát hiện, mẹ Trà mới ly hôn.

Ngoại tình chính là ngoại tình!

Cảm giác cấm kỵ cái quần què!

Tôi không hiểu, nam nữ chính muốn dính lấy nhau thì thôi, tại sao phải làm hại người vô tội.

“Đừng buồn, bọn họ sẽ phải trả giá đắt cho những gì đã làm.”

Yến Thâm đưa tay tắt video.

“Yến Thâm, vì sao cậu không bị đồng hóa?”

Trong truyện séc, tất cả nam chính đều sẽ vây quanh nữ chính.

Ngay cả quản gia mà Trà Trà cũng không tha, sao lại buông tha cho Yến Thâm đẹp trai xuất chúng kia?

Vì Tiểu Hoa xuyên tới, nên dù Trà Trà dùng tất cả vốn liếng để dụ dỗ cũng bị cô ấy phớt lờ.

Nhưng tại sao Yến Thâm lại không thích Trà Trà?

“Tôi vẫn nhớ, lúc trước cậu nói người Trà Trà muốn gả là cậu.”

Yến Thâm nghe thấy tên Trà Trà, trong mắt lộ vẻ chán ghét.

“Trà Trà đối đầu với Lục tiểu thư khắp nơi, khi Lục tiểu thư muốn đính hôn với anh trai tôi, Trà Trà đã nhìn tôi như hổ rình mồi.”

“Vì gả cho tôi, cô ta tung tin đồn thất thiệt, ép chết em gái của tôi. Em gái là con nhà khác, sau khi cha mẹ bất hạnh qua đời thì đã được nuôi dưỡng ở nhà tôi.”

“Quan hệ giữa tôi và em gái rất tốt, mẹ con Trà Trà lợi dụng việc con bé sẽ là vị hôn thê của tôi, đi tung tin đồn khắp nơi.”

“Em gái rất hướng nội, vì chứng minh trong sạch nên đã lựa chọn tự sát.”

“Anh trai tôi vì tranh giành gia sản nên đã đuổi tôi ra nước ngoài, tôi muốn nhìn mặt em gái lần cuối cũng không được.”

“Tôi là một người bình thường, sao lại thích hung thủ giết người?”

Yến Thâm nhắm hai mắt lại, che giấu tâm trạng của mình.

Thì ra là thế, thời buổi mạng xã hội phát triển, tin đồn thất thiệt đã trở thành vũ khí giết người vô cùng sắc bén.

Nếu tôi không xuyên tới, Lục tiểu thư tính tình dịu dàng kia có thể cũng sẽ tự sát để chứng minh trong sạch.

Phụ nữ luôn sống rất khó khăn.

Còn đám đàn ông khi bị phụ nữ từ chối thì lại buông lời nhục mạ.

Phụ nữ có chút thành tựu sẽ bị người ta nói xấu sau lưng.

Thậm chí, bởi vì cùng là phụ nữ nên sẽ độc miệng chửi bới chỉ vì đố kỵ…

Truyện séc cũng thế, ngoài đời cũng vậy…

Ta túm lấy tay Yến Thâm, giọng điệu vô cùng chắc chắn.

“Ở chỗ chúng tôi có một câu nói thế này: Nếu có người vu oan, nói bạn ăn mất thứ gì đó của anh ta, bạn đừng tự rạch bụng mình chứng minh trong sạch, mà hãy móc mắt anh ta ra, nuốt vào bụng, để anh ta tự mình nhìn xem bạn có ăn thật hay không?”

“Đối mặt với tin đồn thất thiệt, phải học được cách phản kháng.”

“Yến Thâm, chúng ta hợp tác đi. Tôi không muốn có thêm bất kỳ người phụ nữ nào phải chịu oan ức như em gái cậu nữa.”

“Tôi tin tưởng, Lục tiểu thư cũng muốn nhìn thấy điều này.”

Tôi thành lập một trung tâm từ thiện chuyên giúp đỡ phụ nữ.

Tất cả phụ nữ bị tung tin đồn nhảm, gặp phải bạo lực gia đình, bị fuckboy chà đạp… tới đây xin giúp đỡ đều được trung tâm từ thiện hỗ trợ miễn phí về mặt pháp luật, tư vấn tâm lý, giúp bọn họ rời xa những mối quan hệ độc hại, có thể tiếp tục sống một cuộc đời vui vẻ tự tin.

Trung tâm vừa thành lập, có một người phụ nữ tìm tới, định quyên góp cho trung tâm của tôi.

Tôi hẹn cô ấy tới phòng họp nói chuyện.

Vừa mở cửa, tôi ngẩn cả người.

Là Trà Trà.

Chơi tôi chắc?

“Tôi là Trà Trà, nhưng cũng không phải Trà Trà.”

Một câu ngắn gọn mà làm tôi váng hết cả đầu.

Cô ấy nói: “Tôi cũng xuyên không, khi tôi xuyên vào Trà Trà, lúc đó cô ta vẫn đang ở cô nhi viện.”

“Khi ấy, Lục tiểu thư chưa qua đời, vì Trà Trà không phải là con trai, không cách nào khiến ông Lục coi trọng, nên mẹ Trà Trà đã gửi Trà Trà ở cô nhi viện.”

“Trùng hợp là, ở cô nhi viện có một đứa bé giống hệt Trà Trà. Là phụ nữ, tôi cũng không thích nữ chính truyện séc như Trà Trà, cũng không đồng ý với cách làm của cô ta.”

“Tôi muốn thoát khỏi vận mệnh của Trà Trà, nhưng lại sợ cô bé có hình dáng giống tôi bị liên lụy, thế là tôi kể nội dung và thiết lập nhân vật của cuốn sách này cho cô ta, hy vọng cô ta gặp được các nam chính thì hãy tránh đi.”

“Sau khi Lục tiểu thư qua đời, mẹ Trà rất được lòng ông Lục, bà ta đã nhân cơ hội này đón Trà Trà về nhà.”

“Chiều ngày hôm đó, tôi và cô bé giống hệt tôi đứng trước mặt ông Lục, ngọt ngào gọi ông ta là cha.”

“Hình như từ đó trở đi, vận mệnh đã thay đổi, cô ta biến thành nữ chính Trà Trà, còn tôi lại trở thành người bình thường, từ trước đến giờ tôi chưa từng gặp bất cứ nam chính nào.”

14.

Công ty nam 1 gặp khó khăn, anh ta bận đến sứt đầu mẻ trán.

Khoảng thời gian này, nam 1 thường xuyên nghỉ ngơi ở công ty, mà nam 3 bác sĩ lại liên tục tới biệt thự.

Trà Trà cười đắc ý: “Em mang thai rồi, bọn họ đều bị em nắm thóp hết.”

Chơi bà bầu, ừm, tình tiết thường gặp trong truyện séc.

Tôi và nam 3 cùng đưa Trà Trà đi khám thai.

Bác sĩ phụ khoa: “Mang thai ngoài tử cung, phải làm phẫu thuật.”

Trà Trà ngẩn người: “Là làm phẫu thuật chuyển từ ngoài tử cung vào trong tử cung sao?”

Bác sĩ phụ khoa: “Không, phải nạo thai.”

Trà Trà ôm lấy nam 3, lắc đầu: “Anh, em sợ lắm, em không muốn…”

Nam 3 an ủi: “Trà Trà đừng buồn, lần sau chúng ta sẽ tạo ra một cặp sinh đôi, nạo một đứa thì vẫn còn giữ được một đứa.”

Nạo thai còn có thể nạo được như vậy hả?

Sao không nói là một đứa trong tử cung, một đứa ngoài tử cung luôn đi?

Quả nhiên, tôi không thể hiểu được logic trong truyện séc.

“Yên tâm, để anh nói chuyện với đứa nhỏ một chút…”

Hai tháng? 

Nói chuyện cái khỉ gì?

Bác sĩ phụ khoa để lại không gian cho nam 3 và Trà Trà.

“Trà Trà, thả lỏng nào.”

Đột nhiên tôi cảm thấy cuộc nói chuyện này không được đứng đắn cho lắm.

Chỉ một lát sau.

“Trà Trà, em làm sao vậy? Em đừng dọa anh.”

Tôi và bác sĩ phụ khoa xông vào, trên giường có một vết máu,

Trông vô cùng thê thảm…

Trà Trà bị xuất huyết quá nhiều, phải đưa đến phòng cấp cứu.

Bác sĩ phụ khoa: “Bệnh nhân mất máu nhiều, cần truyền máu gấu trúc.”

Biết ngay mà, tình tiết nhóm máu hiếm kinh điển.

Nam 1 vừa chạy tới, nghe được lời này của bác sĩ, lập tức chạy ra khỏi bệnh viện.

“Bác sĩ, nhất định tôi sẽ lấy được máu gấu trúc để cứu Trà Trà.”

“Thư ký Lâm, sai người mua đứt vườn bạch thú đi!”

Không có kiến thức, thật đáng sợ!

Chúc anh ta mã đáo thành công…

Nam 2 hỏi tôi: “Anh tôi đi đâu thế?”

“Anh cậu đi mua một suất ngồi sau song sắt.”

Nam 2 cầm điện thoại lên, bấm 110.

“Bây giờ tôi tố cáo thì có được thưởng tiền không?”

Bác sĩ đi ngang qua nói: “Vì đại nghĩa diệt thân, hẳn là sẽ được trao thẻ người tốt.”

Nam 3 hành động sai lầm khiến Trà Trà phải đi cấp cứu, anh ta ngồi một góc vò đầu hối hận.

“Tôi là bác sĩ mà lại phạm phải sai lầm như vậy… Đều là lỗi của tôi.”

Không, không phải lỗi của anh ta.

Thiết lập nhân vật của anh ta chính là người không có đầu óc, không liên quan gì tới nghề nghiệp.

“Nếu không phải tại thứ này, sao tôi lại làm hại Trà Trà thảm như vậy được? Tôi cần cái thứ chết tiệt này làm gì nữa?”

Nóng xong, nam 3 giơ tay chém xuống.

Mẹ nó nữa…

Máu tươi bắn đầy mặt tôi.

Tôi cạn lời rồi.

Mẹ anh ta mà biết thì chắc buồn lắm nhỉ?

Đám nam chính này không có thằng nào bình thường hết…

Tiểu Hoa vội vàng che đũng quần.

“Anh ta bị đau mà người thốn là tớ nè…”

Nam 3 cũng bị đưa đi cấp cứu.

Tôi cảm thán: “Đứt sâu như thế chắc không nối được nữa rồi.”

Sau khi được cấp cứu, Trà Trà tỉnh lại.

“Anh bác sĩ đâu? Anh Cảnh đâu? Sao em không thấy bọn họ?”

Tôi nín cười, ra vẻ tiếc hận: “Cố nén bi thương, anh Cảnh làm hại động vật quý hiếm bị bắt lại, còn anh bác sĩ vì hối hận nên đã tự thiến rồi.”

Tiểu Hoa cầm túi vô khuẩn chứa con ciu của nam 3 đưa cho Trà Trà.

“Anh bác sĩ nói anh ấy không còn mặt mũi gặp em, anh ta để món quà này tặng cho em làm kỷ niệm, anh ta quyết định đi tha hương.”

Trà Trà ôm con ciu khóc nức nở.

Sau khi xuất viện, Trà Trà đốt con ciu thành tro, hòa vào nước sôi uống một hơi cạn sạch.

“Vậy thì để anh bác sĩ và em vĩnh viễn ở bên nhau đi…”

Tôi hóa đá tại chỗ, bột củ sen trong tay tự nhiên không thơm nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play