27.
Trong lúc mơ mơ màng màng, tôi nghe thấy có người đang hô khẩu hiệu.
"Lớp một lớp một, tay cầm cục gạch, lớp nào không phục, đập chết lớp đó."
"Nhường đường nhường đường, lớp hai giá lâm, xin đừng vỗ tay, chỉ cần thét lên."
Tôi bật dậy, tôi trở về rồi?
Đập vào mắt là một lều trại quân dụng, cùng với Bạch Diệp được băng bó toàn bộ vết thương ngồi cạnh giường tôi: “Tỉnh rồi à?”
Tôi ngây người: "Bọn họ đang hô cái gì vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT