Tiểu Hoa chen vào: “Cậu có mặt mũi lớn như thế từ bao giờ vậy? Sao máy phu nhân kia cũng ra mặt giúp cậu?”
“Tình bạn giữa mấy người phụ nữ nhiều chuyện, cậu không hiểu được đâu.”
Lần trước Tiểu Hoa gửi cho tôi mấy con ảnh xịn như thế, đương nhiên tôi không thể lãng phí được.
Mỗi lần tụ hội, mấy bà lớn luôn thích ganh đua so sánh với nhau.
Phu nhân nhà giàu 1: “Con trai tôi là chủ tịch, vừa mua cho tôi một chiếc Lamborghini.”
Phu nhân nhà giàu 2: “Năm nay con trai tôi đẻ thêm hai đứa sinh đôi.”
Phu nhân nhà giàu 3: “Con trai tôi cưới con gái của ông trùm dầu mỏ.”
Bọn họ đồng thanh hỏi: “Hai đứa con riêng của cô có ưu điểm gì không?”
Tôi cười đắc ý: “Con trai tôi không chỉ là chủ tịch, mà nó còn biết ăn cức nữa.”
Cả đám phu nhân kinh hãi thán phục.
“Nói miệng không bằng chứng! Có ảnh thì mới tin!”
Tôi ra vẻ thần bí: “Không dễ gì mới lấy được ảnh, phải biết trân trọng nha.”
Đối với mấy vị phu nhân này, còn gì thú vị hơn drama đâu?
Tình bạn của mấy người phụ nữ nhiều chuyện luôn tới nhanh như vậy.
11.
Ngày đó, Trà Trà bị nam 1 nghi ngờ không chung thủy, phải chịu hình phạt rất nghiêm khắc.
Dưới hào quang nữ chính của Trà Trà, nam 1 lựa chọn nhẫn nhịn.
Tài liệu cơ mật của công ty nam 1 đặt trong tủ sắt phòng ngủ.
Tiểu Hoa là quản gia, đương nhiên biết rõ vị trí của tủ sắt.
Yến Thâm mượn hào quang nam chính của mình, thành công mở ra mật mã.
Vạn sự đã sẵn sàng, chỉ chờ cơ hội.
Trà Trà muốn xóa bỏ nghi ngờ của nam 1, chủ động đưa ra yêu cầu cùng anh ta đi làm.
Trời cũng giúp chúng ta.
“Chị gái, chị bằng lòng theo em đến công ty chăm sóc anh Cảnh không?”
Làm một phần của kịch bản, tôi có quyền từ chối sao?
Tôi nhịn!
Nam 1 bận họp, Trà Trà làm thư ký cũng đi theo, nghe nói là phải tiếp đãi một khách hàng lớn.
Vì để Yến Thâm đoạt quyền thuận lợi hơn, tôi lấy một cốc nước sôi, đổ vào bồn cây phát tài ở văn phòng.
Làm tí tâm linh xem sao, biết đâu boss lớn lại phá sản thật.
Cho mày nóng chết nè cây!
Tôi rót năm cốc nước nóng, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy lá cây phát tài đang héo úa.
Quả nhiên, thương trường như chiến trường, phải dùng cách nguyên thủy nhất.
Tôi đang định đi lấy thêm cốc nước nóng thứ sáu thì Trà Trà bước vào.
Tôi có dự cảm chẳng lành.
“Chị ơi, em giúp anh Cảnh pha trà, nhưng hôm qua em cùng anh ấy tăng ca nên hôm nay hơi mệt, chị phụ em chút được không? Chị biết đấy, buổi sáng em rất buồn ngủ, chỉ thích uống office thôi.”
“Chị sẽ giúp em mà, đúng không, em uống loại rang tay ấy…”
Không nhìn ra cô ta tâm cơ đến vậy luôn đó?
Giả bộ chị chị em em như thật!
Mỗi tội dốt tiếng Anh…
Tôi kinh ngạc nói: “Em định uống office thật à? Công ty còn có WPS với PPT đó, em muốn uống loại nào?”
“Sở thích của em gái lúc nào cũng khác người nhỉ? Không giống chị, chị chỉ thích uống coffee thôi.”
Tôi tiện tay lấy một chiếc bánh mì Pháp.
“Em thích văn hóa nước ngoài như thế, nghe nói còn từng tới Paris, hẳn là cũng nhớ bữa trưa kiểu Pháp lắm đúng không, hay là ăn bánh mì Pháp cho đỡ thèm nhé?”
Trà Trà hiểu ra tôi đang châm chọc trình độ tiếng Anh của cô ta, sắc mặt lập tức thay đổi.
Trà Trà nhìn ra cửa phòng, ghé sát vào tai ta, giọng điệu đầy đắc ý: “Chị à, cho dù thế nào thì người anh Cảnh thích cũng là em, chị vĩnh viễn không chiếm được anh Cảnh đâu.”
“Chị tưởng chị châm ngòi ly gián có tác dụng chắc? Anh bác sĩ vẫn thích em, anh Cảnh và anh bác sĩ đã chung sống hòa bình rồi…”
“Chị này, chị thật đáng thương, vĩnh viễn không có được người mình thích!”
Mẹ kiếp, con nhỏ này bị dở hơi đúng không?
Người bình thường ai thèm hai cây dưa chuột hết date kia?
Bỗng nhiên Trà Trà đẩy tôi ra, tự cầm một cốc nước lạnh, đổ từ đầu cô ta xuống.
“Chị, em biết chị luôn không thích em, em chỉ muốn tự tay giúp anh Cảnh pha trà mà thôi, sao chị phải làm như thế?”
Tôi nhìn thấy boss lớn vội vã đi tới, cởi áo khoác ngoài choàng lên vai Trà Trà.
Thì ra cô ta định dùng chiêu này để gài tôi.
Nam 1 chỉ tay vào mặt tôi: “Cô thật sự không biết trời cao đất rộng, trước đây tôi nể mặt Trà Trà nên luôn tha thứ cho cô…”
“Trà Trà yếu đuối như vậy, thế mà cô lại không ngừng bắt nạt cô ấy!”
Trà Trà khóc như mưa: “Anh Cảnh, em biết chị gái trách em cướp mất anh, nhất thời hồ đồ mới tạt nước vào người em, anh tha thứ cho chị ấy đi.”
Nam 1 nghe thấy Trà Trà xin xỏ, càng tức giận hơn, đưa tay định đánh tôi.
Tôi tiện tay lấy một cốc nước, trực tiếp dội vào người nam 1.
Cốc nước thứ sáu của cây phát tài… đành thưởng cho chủ nhân nó vậy.
“Trà Trà, nước lạnh không ngâm nở Bích Loa Xuân đâu, nước nóng mới ngâm được.”
“Nếu em nói là chị dội nước vào người em, vậy thì phải dội cả anh Cảnh của em mới công bằng.”
Nam 1 bị bỏng, ngồi xổm trên mặt đất, nghiến răng nghiến lợi nói: “Cô…”
Tôi giả vờ sợ hãi: “Tôi cũng không cố ý nha, cây nóng lạnh này hiện có 60 độ, cùng lắm thì đền anh 200 tệ là được. Ở chỗ chúng tôi, một củ dưa chuột héo 200 đồng đã là cao lắm rồi.”
Nước nóng ngấm qua quần, không ảnh hưởng lắm tới dưa chuột của nam 1, rất nhanh anh ta đã đứng dậy.
“Cô đừng tưởng làm vậy thì tôi sẽ thích cô! Cô nằm mơ đi!”
Tôi nhìn từ đầu đến chân nam 1, lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
“Không có gương thì đái một bãi tự soi lại mặt mình đi? Sao tôi phải thích anh?”
“Bình thường hai người nói chuyện với em gái tôi như vậy sao?”
Một người đàn ông cao lớn bước tới, mày kiếm mắt sáng, gương mặt góc cạnh, bộ âu phục trên người càng tôn thêm vẻ quý phái.
Tôi vội vã chạy đến bên cạnh người đàn ông, kéo tay anh ấy nói: “Anh, anh tới đúng lúc lắm, nước đái anh vàng khè, mau đái cho anh ta sợ đi.”
Anh trai tôi đỏ mặt, ho khan vài tiếng.
“Hay là gọi Đại Hoàng nhà chúng ta tới đây đi, nó là chó đồng tử, không phải yêu ma quỷ quái đều sợ nước đái đồng tử sao?”
Tôi giơ ngón tay cái lên.
“Anh nói đúng!”
12.
Trà Trà bổ nhào vào trước mặt anh trai tôi, nhu nhược khóc thút thít.
“Anh, là chị vu oan cho em, em không hề…”
Anh trai tôi: “Cô đang sủa cái gì thế? Nhà họ Lục chúng tôi chỉ có hai anh em, con của tiểu tam sinh ra như cô cũng xứng gọi chúng tôi là anh chị chắc?”
Trà Trà không cam lòng, lườm tôi một cái.
“Vâng, Lục tổng nói đúng.”
Anh trai tôi là người bình thường nhất trong cuốn sách này, cũng là người oai phong nhất.
Tôi là em gái cưng của anh ấy.
Nam 1 bênh vực Trà Trà: “Lục tổng thiên vị em gái đanh đá kia như vậy có vẻ không ổn lắm đâu.”
Anh trai nhìn chằm chằm nam 1: “Cậu đang nói chuyện với ai thế? Dù sao em gái tôi cũng là mẹ kế trên danh nghĩa của cậu, cậu không tôn trọng thì thôi, còn để cho con của tiểu tam bắt nạt con bé? Cậu tưởng nhà họ Lục chúng tôi không còn ai sao?”
“Không phải cậu là vị hôn phu của em gái tôi sao? Tôi mới chỉ ra nước ngoài công tác có mấy tháng, sao em gái tôi lại biến thành mẹ kế của cậu? Sao con tiện nhân kia lại thành vợ cậu?”
“Tôi vừa về nước, muốn hợp tác với công ty cậu, lại thấy các người hùa nhau bắt nạt em gái tôi, chuyện hợp tác cũng ngừng tại đây đi.”
Anh trai muốn tôi trở về nhà họ Lục, nhưng bây giờ tôi đang là mẹ kế của nam 1, muốn về nhà họ Lục vẫn phải chờ thời cơ thích hợp.
Tôi đành từ chối yêu cầu của anh ấy.
Anh trai kiên trì đưa tôi về biệt thự, nói muốn nhìn xem tôi sống có tốt không.
Chiếc Maybach dừng trong sân biệt thự, tôi vừa bước xuống xe, Tiểu Hoa đã lao tới ôm tôi.
“Cục cưng, không sao chứ? Đôi cẩu nam nữ kia không bắt nạt cậu đấy chứ?”
Tôi đang định khoe khoang chiến tích của mình thì anh trai đã xách Tiểu Hoa sang một bên.
“Tên này là ai? Nhóc con nhà nghèo từ đâu ra thế?”
Tôi giải thích: “Anh, đây không phải nhóc con nhà nghèo, đây là…”
Anh trai tôi lạnh mặt.
“Ừ, không phải là nhóc con nhà nghèo, mà là nhóc con sắp ngỏm. Yêu ma quỷ quái gì cũng dám ngấp nghé em gái anh.”
Tôi lập tức bảo hộ Tiểu Hoa ra sau lưng.
“Anh, đây là quản gia, cũng là bạn thân của em.”
Anh trai thả lỏng cơ mặt: “Vậy tạm thời buông tha tên nhóc này…”
Trà Trà và nam 1 cũng theo sau chúng tôi trở về biệt thự.
Dưới sự uy hiếp của anh trai tôi, nam 1 phải viết giấy cam đoan, đảm bảo sẽ hiếu kính tôi.
Trà Trà cũng không dám xỉa xói tôi nữa, nịnh nọt rót rượu cho anh trai tôi.
“Lục tổng, hiếm khi anh đến đây chơi, tối nay nghỉ lại được không? Ở đây cũng tiện để tâm sự với chị gái…”
“Mọi chuyện đều là lỗi của em, mong Lục tổng đừng giận lây sang anh Cảnh.”
Trực giác nói cho tôi biết, Trà Trà không có lòng tốt.
Anh tôi nghỉ ngơi ở phòng dành cho khách, không biết có phải do kiêng dè anh trai tôi không, Trà Trà và nam 1 bỗng nhiên yên tĩnh hẳn.
Đêm khuya, Tiểu Hoa tìm đến tôi.
“Này, trong rượu có thuốc.”
Từ nhỏ, tửu lượng của tôi đã không tốt, đêm nay tôi cũng không uống.
Tiểu Hoa là quản gia, cũng không thể uống.
“Tớ phát hiện tài xế lén uống rượu.”
Nguy rồi!
Anh trai tôi!
Mục tiêu của Trà Trà là anh trai tôi.
Trà Trà không cam lòng vì anh trai tôi bênh vực tôi, đành phải bày ra hạ sách này.
Dựa vào hào quang nữ chính của cô ta, anh trai cũng sẽ giống như nam 1 và nam 3, nói lời ác độc với tôi.
Chẳng trách đêm nay cô ta cứ liên tục rót rượu cho anh trai tôi.
Gặp được tôi, anh trai vô cùng vui vẻ, hơn nửa chai rượu đều do anh ấy uống.
Tửu lượng của nam 1 không tốt, trực tiếp say ngất.
Trà Trà tính toán rất tốt.
Trai đơn gái chiếc, thiên lôi địa hỏa, pháo hoa nổ bùm bùm trong phòng.
Tôi và Tiểu Hoa đi tới cửa phòng của anh trai.
Nhìn thấy Trà Trà mặc bộ đồ thỏ, đang lén lút dùng chìa khóa mở cửa.
“Trà Trà, em đang làm gì thế, nửa đêm chơi cosplay sao?”
Trà Trà thấy tôi và Tiểu Hoa xuất hiện thì hơi kinh ngạc.
“Sao hai người cũng ở đây? Em chỉ tới xem anh trai ngủ có ngon không thôi…”
Tôi: “Suốt ngày anh trai, anh trai, em định làm gà mái đẻ trứng à? Tiểu Hoa, đánh ngất Trà Trà đi.”
Chiêu này đơn giản mà vô cùng hiệu quả, để xem cô ta dụ dỗ anh trai tôi kiểu gì?
Kẽo kẹt…
Cửa phòng dành cho khách mở ra.
Anh trai mặc áo choàng tắm, nước trên tóc đang chảy xuống.
“Trời trở lạnh, có mấy gia tộc nên phá sản rồi!”
Trà Trà sợ tái mặt, giọng nói run rẩy: “Lục tổng, em… em sai rồi…”
Anh trai không trúng chiêu này của Trà Trà.
Anh trai đóng cửa lại, Trà Trà thuận thế ôm lấy Tiểu Hoa.
“Quản gia thân yêu, chuyện tối hôm nay… anh đừng nói ra ngoài nha, anh muốn làm gì em cũng được…”
Lời thoại kinh điển của truyện séc.
Tiểu Hoa: “Bị thứ dơ bẩn chạm vào, tớ không sạch sẽ nữa rồi…”
Trà Trà: “...”