Họa Nhược Họa Thủy họa cả thế gian. Thế gian ắt có đại họa.
Mấy trăm năm trước bức Hoah Nhược Thủy bông dưng biến mất không một tung tích.
Bốn trăm năm sau tái thế Thẩm Mộng Nguyên thân là người canh gác đời thứ 42 đành lên đường khắc lại bức họa. Từ đầy cậu dần gặp được những đồng đội của mình. Từng lúc thu thập bài thơ trên bức họa lại dài thêm một dòng
Họa Nhược Thủy họa cả thế gian
Thiên Cơ bút đúc lại mạch tranh
Ngẩng đầu là trời cúi xuống là đêm
Biển rộng mênh mông, sóng hững hờ
Thác Xuôi gập ghềnh đồ trông gai
Ra vào biển lửa bất khả nguy
Ngũ phương hòa khí trấn thủ tại
Âm Dương cách biệt song bảo toàn
Hết thảy tâm tình đặt vào đâu
Chỉ mong không cách biệt
Không cơ đồ xây lại thế gian
Ngoảnh đầu là hữu ngước mắt là tình
Cần chi lựa chọn
Chi bằng cùng bước đi
Ánh đèn phập phờn bay trong gió
Lại một lần nhân gian yên bình
Trên con đường nhỏ chỉ còn ta với người
Song quy tại không màng chuyện nhân gian