Tôi nhìn những hình vẽ được phác họa tỉ mỉ, có thể cảm nhận được lúc vẽ mình rất chuyên tâm, đây là một nỗi sợ, tôi đang lo lắng cho mình của tương lai. Tôi không thể cảm nhận được tâm trạng khi đó, nhưng tôi nhận thức được, ngoài thông tin ra, tôi còn muốn biểu đạt một thứ cảm xúc, đó là cảm xúc khi đột nhiên giải được một bí ẩn, rồi chấn động trước bí ẩn đó.
Đầu tiên tôi nhận ra, thời gian Hắc Hạt Tử khởi động lễ tế không sớm như tôi nghĩ, tôi không biết rốt cuộc là thế nào, theo suy đoán hiện tại, có lẽ sau khi anh ta vào khe nứt, đã bắt đầu bị thiên thụ quấy nhiễu, nhưng cuối cùng bằng nghị lực cực mạnh anh ta đã thoát khỏi quấy nhiễu này, cũng như tôi, tìm ra cách tỉnh lại khỏi thiên thụ.
Nhưng khi ấy, anh ta cần tiếp tục tiến tới, vì thế anh ta đi tiếp, mãi đến khi tới được nơi tế lễ, mặc bộ trang phục lộng lẫy kia, dùng tư thế trào phúng nhảy điệu múa kia, một mình đối mặt với bóng đen khổng lồ từ từ hiện ra trong bóng tối. Khi hiến tế sắp hoàn thành, anh ta tay cầm thuốc nổ, chuẩn bị dùng cách không chắc sẽ thành công để cự lại cổ thần, thì Tiểu Hoa nghe được tiếng chú ngữ không ngừng lặp lại trong điện thoại vệ tinh, cậu ấy đoán hiến tế của Hắc Hạt Tử đã bắt đầu toàn diện.
Vì thế Tiểu Hoa lấy trang phục của một cái xác cổ trên một đài cao tại đó, dùng màu sắc trên nham thạch nơi đây tô hoa văn lên trang phục rồi mặc vào, bắt đầu việc hiến tế. Muộn Du Bình thì mai phục trong bóng tối, che giấu hơi thở, bắt đầu niệm kinh văn tế lễ. Tiểu Hoa nhảy lên đài cao khiêu vũ, mọi động tác của cậu đều cực kỳ chuẩn mực, dáng múa đẹp đẽ lại chính xác này, nhất thời cắt ngang hiến tế của Hắc Hạt Tử, thu hút cổ thần từ chỗ Hắc Hạt Tử đằng xa đến bên cạnh cậu ấy.
Tôi gần như có thể tưởng tượng ra hình ảnh khi ấy: Hắc Hạt Tử đang mỉa mai nhìn bóng đen như cơn sóng thần vồ về phía anh ta, cuối cùng anh ta cũng có thể nghênh đón kết cục của mình, hoàn toàn không ngờ được Giải Vũ Thần ở cách xa nơi đó cũng bắt đầu cất bước rực rỡ. Hắc Hạt Tử bên bờ cái chết, sóng thần kia lại từ từ rút lui, đồng thời bên phía Giải Vũ Thần, vô số sinh vật nhuyễn thể màu đen như con sên tràn ra từ trong kẽ đá, nhìn vật tế không hoàn chỉnh này, hiếu kỳ tụ về phía cậu ấy.
Mà Muộn Du Bình trốn trong bóng tối, toàn bộ hình xăm trên người đã lan đến cực hạn. Cùng lúc cổ thần đến gần Giải Vũ Thần, cũng cảm nhận được hơi thở của y.
Nó đột nhiên nhìn thấy Muộn Du Bình hai tay mang vết thương xuất hiện sau lưng Giải Vũ Thần, đó là một thứ nó không nhận ra, nhân loại nhỏ bé kia giống như một quái vật cổ xưa hơn hẳn, lúc này đang giơ đôi tay chống lại sóng đen tứ phía, ép lui từng con một.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play