Tôi nhìn người chăn nuôi, hắn cũng yếu ớt nhìn tôi, nói: “Anh đừng vội, tôi sẽ nói với anh tất cả, nhưng đã xảy ra quá nhiều chuyện, tôi cũng đã kể quá nhiều lần, anh hãy kiên nhẫn chút, anh phải hiểu cho tôi, tôi còn suy sụp hơn anh nữa.”
“Là một người chăn nuôi địa phương…” nghe cách nói chuyện, tôi cảm thấy hắn có vẻ không ổn, nhưng thoắt cái hắn đã nói tiếp lời tôi: “Tiếng Trung hơi hiện đại quá đúng không, tôi là người trong núi, ngữ pháp của tôi đáng lẽ phải mang nhiều chất phương ngôn, cách nói chuyện hiện giờ của tôi, tuy lẫn khẩu âm, nhưng câu từ và cách biểu đạt đều không khác gì tiếng Trung hiện đại, đúng chứ?”
Tôi nghe hắn nói mà nghẹn họng.
“Lần nào anh cũng nói như vậy.” hắn bảo: “Tiếng Trung của chúng tôi do thầy giáo trình độ rất cao dạy, là tiếng Trung hiện đại như thế này, không phải luyện từ những lúc họp chợ cò kè mặc cả với người Hán. Thời đại thay đổi lâu rồi, ngoại trừ khẩu âm không dạy được, những thứ khác chúng tôi đều hưởng giáo dục cơ bản giống như các anh.”
Tôi nheo mắt, xác định vẻ chán ghét của hắn không phải giả vờ, vừa định mở miệng, hắn đã nói: “Anh muốn bắt đầu kể từ khi chúng ta gặp nhau, đúng không? Như vậy thì từ đoạn tường thuật đầu tiên của tôi, anh có thể phán đoán xem có tin được tôi hay không, nếu tin được, vậy thì anh sẽ dùng tâm thái thoải mái hơn để tiếp nhận mọi lời nói của tôi, đúng không? Như thế là kinh tế nhất.”
Tôi đúng là định nói vậy, không ngờ đã bị hắn đoán được, nhất thời hơi ra tới miệng phải nuốt trở về.
“Chúng ta trực tiếp vào chương trình, anh đừng ngắt lời, tôi sẽ kể đơn giản nhanh gọn chuyện này với anh một lượt, đúng ý anh.” người chăn nuôi nói, “OK không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play