Tôi nhìn người chăn nuôi kia, hắn vẫn nhìn tôi yếu ớt, nhìn tôi có vẻ chưa hồi thần, rồi nói: “Tôi biết anh rất kích động, nhưng anh vẫn đang luẩn quẩn.”
“Nói vậy là, anh vốn không cần nước?”
“Đúng, hoặc là nói, tôi uống nước muốn ngộ độc luôn rồi, Niên thần(1) phù hộ anh, mau chiến thắng kẻ địch của anh đi.” hắn ợ nước rồi nói.
Tôi lại nhìn những hình vẽ kia, suy đoán theo tư duy của tôi, sau khi xem xong ý nghĩa ngoài mặt hình vẽ, cần phải nhìn thấy những thứ mà nội tâm người vẽ muốn biểu đạt, đây là mấu chốt để giám định tranh cổ là thật hay giả. So với ngôn ngữ, hội họa càng trực quan hơn, càng dễ cảm nhận hơn.
Tuy tôi đã quên mình làm sao suy đoán ra những thứ này, tôi đã có được những manh mối nào, nhưng kết luận đã rất rõ ràng: nếu tôi đã dám vẽ ra, chứng tỏ tôi hy vọng tôi của hiện tại tiếp nhận và tin tưởng những thông tin này.
Trong đó điều khiến tôi hiếu kỳ là: Vì sao tôi lại vẽ tỉ mỉ như vậy? Tôi tuyệt đối sẽ không lãng phí thể lực để làm chuyện không có ý nghĩa gì, tôi sờ trang phục của Tiểu Hoa, logic bắt đầu từ từ trồi khỏi mặt nước.
Bộ hoa phục đầu tiên đã bị Hắc Hạt Tử mang đi, bộ thứ hai bị tôi làm hỏng, bộ trang phục Tiểu Hoa mặc để hiến tế, là lột trên mình xác cổ xuống sau đó gia công thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT