Thuật bói toán có nguồn gốc lâu đời, thần bí khó hiểu.
Từ bói toán, chúng ta sinh ra vu thuật, sinh ra cảm giác nghi thức, nếu chỉ nhìn vào bản chất của nó, thì thực ra chỉ là một người hỏi, một người trả lời, là một hệ thống bách khoa hết sức giản dị. Chỉ là loại Wikipedia này gần như có thể giải đáp tất cả vấn đề, thậm chí có thể nói cho bạn biết chuyện chưa diễn ra trong tương lai.
Tôi tiếp xúc với hệ thống bói toán tương đối sớm, Kỳ Môn Độn Giáp là một trong số đó. Ở đây sẽ kể đến một ứng dụng bày bàn(1) tuy nhỏ nhưng rất thực dụng, chính là tìm đồ.
Bạn mặc niệm vật bị mất với bày bàn Kỳ Môn Độn Giáp, từ mặt bàn giải ra phương vị của đồ vật, xa gần và có tìm lại được không.
Chúng ta không thể giảng giải hết logic của cả bày bàn Kỳ Môn Độn Giáp chỉ trong mấy câu được, nhưng tôi có thể giải thích mang tính tượng trưng một chút, hệ thống Kỳ Môn Độn Giáp sẽ khiến bạn có một loại cảm giác, không phải chỉ có một người đang trả lời câu hỏi của bạn, khi bạn đưa ra câu hỏi này, đồ vật ở đâu, sẽ có một bộ phận trả lời, có thể tìm lại được không, sẽ do một bộ phận khác trả lời, bao xa bao gần, sẽ do bộ phận thứ ba trả lời. Sau đó đáp án của tất cả bộ phận sẽ điền vào một trang bảng biểu, phản hồi lại cho bạn.
Trang bảng biểu này chính là bày bàn, nhưng trang bảng biểu này đã được mã hóa, người bình thường xem không hiểu, giống như ký tự 0 và 1 của máy tính vậy, cần có người bói toán phiên dịch lại. Đây đại khái chính là cảm giác mà Kỳ Môn Độn Giáp đem lại cho chúng ta.
Tôi từng thử dùng Kỳ Môn Độn Giáp để tìm đồ mấy lần, lần nào không khí cũng rất vi diệu. Trên thực tế, ghi chép về hiệu quả thực tế trên phương diện này rất ít, không biết có hữu hiệu thật không, nhưng khi thật sự không tìm được đồ vật, đành thử một phen, tránh trong lòng hoang mang như con ruồi mất đầu. Có thể nói, Kỳ Môn Độn Giáp thực ra có thể cho bạn một phương pháp giải thích khi bạn không có lời giải về một chuyện nào đó. Rốt cuộc là yếu tố tâm lý học, hay là trên đời này thật sự có một hệ thống như thế, có thể giải đáp mọi câu hỏi bạn đưa ra, chúng ta không thể biết được.
Có thể kể rất nhiều câu chuyện liên quan đến bói toán, nhưng ở đây chỉ kể một câu chuyện nhỏ dùng Kỳ Môn Độn Giáp để tìm đồ, câu chuyện này cho chúng ta biết, đừng tìm đồ một cách lung tung.
Kim Vạn Đường say mê Kỳ Môn Độn Giáp, là chuyện của năm trước nữa. Con người Kim Vạn Đường mệnh phạm Thái Cực, cũng chính là rất dễ trầm mê vào những chuyện huyền học. Lão chuyên dùng bày bàn tìm đồ, mấy năm nay cũng có danh tiếng trong giang hồ, nói là chuẩn xác vô cùng, cái gì cũng tìm về được. Lão lại hưởng thụ thứ danh tiếng này, một năm nay không thèm gặp ai, đi khắp nơi tìm mấy bà phu nhân làm đại sư cho mình.
Cho nên khi lão đột nhiên mò đến tiệm của tôi tìm tôi, tôi nhìn sắc mặt lão, thầm nghĩ không hay rồi.
Mặt lão không có vẻ gì là đang thăng quan tiến chức, ngược lại sầu não ảm đạm, giống như có tâm sự phiền lòng.
Tôi hỏi lão sao vậy, lão uống hết bốn năm gói Kim Quy Tử(2) của tôi, mới khó khăn kể: “Tiểu Tam gia, con người tôi làm việc quá mức quái đản, lòng hiếu kỳ quá lớn, cuối cùng đã xảy ra chuyện.”
Tôi hỏi lão rốt cuộc là thế nào.
Lão nói: “Sư phụ tôi nói với tôi, Kỳ Môn Độn Giáp tìm đồ, không tìm ba vật. Vô tung thi không tìm, âm thân quỷ không tìm, bất lượng kiếp không tìm.”
Vô tung thi là chỉ xác chết mất tích, ví dụ như chết chìm dưới Hoàng Hà, giết người vứt xác… Đừng vô duyên vô cớ đi tìm những thứ này, rất dễ chuốc lấy tai vạ.
Âm thân quỷ, là chỉ người đã chết, thứ tìm được đều không phải người sống, mà là âm quỷ, âm dương cách biệt, tốt nhất đừng quấy rầy.
Bất lượng kiếp là huyền diệu nhất, nghĩa là tìm kiếm những thứ khái niệm hết sức mơ hồ. Ví dụ như, một muốn tìm một người trong tương lai sẽ ảnh hưởng đến cả đời tôi.
Khi bạn hỏi những câu hỏi mơ hồ như vậy với Kỳ Môn Độn Giáp, những thứ bạn tìm được từ đáp án này, thường sẽ cực kỳ quỷ dị, điều này có dính líu đến mệnh lý, sẽ thay đổi rất nhiều thứ, thậm chí xuất hiện tai họa lớn.
Tôi nhìn Kim Vạn Đường, hỏi lão: “Vậy ông đã tìm thứ gì?”
Kim Vạn Đường đáp: “Đều không phải, tôi không tìm ba thứ này, tôi tìm một vật không có trên thế gian.”
Tìm vật không có trên thế gian, sẽ có bày bàn chuyên dụng, thực ra không phải chuyện gì quá đáng sợ, cũng giống như công cụ tìm kiếm hiển thị “Không tra được kết quả” thôi.
Kim Vạn Đường nói: “Tôi tra kiếp trước của mình.”
Khung cảnh trở nên yên tĩnh, chỉ có tôi và lão, tôi ngước mắt nhìn lão, một là hơi nổi da gà, hai là cảm thấy hơi bối rối.
Nếu đổi lại là người khác, ít nhiều gì tôi cũng sẽ cho rằng chuyện này là vô căn cứ, nhưng con người Kim Vạn Đường làm việc luôn có chút chừng mực, nếu lão đã nói với tôi những chuyện này, thì có lẽ có phần sự thật. Cho nên tôi không cười cợt lão.
“Ông tìm được rồi à?”
“Tìm được thứ rất ghê gớm.” Kim Vạn Đường nhìn tôi, “Nên tôi mới đến nhờ cậu giúp đỡ.”
Chú thích
(1) Bày bàn: mỗi mục đích khác nhau dùng một loại bàn kỳ môn khác nhau, gọi chung là bày bàn
(2) Kim Quy Tử: Một loại trung dược, pha nước uống. Có tác dụng bổ khí huyết, ôn thận tráng dương