Bàn Tử tay chân lóng ngóng vỗ vào ngòi nổ, nhưng ngòi nổ được dẫn lửa bằng thuốc nổ, cho nên cực khó dập tắt. Hắn lại cuống lên không có thứ tự gì. Tôi thò đầu qua, cắn vào đốm lửa, muốn ngoạm đứt ngòi nổ.
Ngòi nổ đó gặp phải nước miếng cũng không tắt, cháy trong khoang miệng tôi, tôi phun ra một búng lớn tia lửa, miệng đã phồng rộp lên, lại thấy ngòi nổ chưa bị cắn đứt, vẫn còn nguyên đó.
Bợn lưỡi của tôi cũng đã hơi khét, mặt Bàn Tử trắng bệch, vị trí ngòi nổ bị tôi cắn gần như đã gần sát cửa kíp mìn, muốn cắn nữa cũng không kịp. Thoắt cái ngòi nổ đã cháy vào trong.
Bàn Tử thả tay, trên người hắn còn có móc an toàn treo trên vách đá, cùng lúc buông mình, hắn nhảy khỏi vách đá: “Thiên Chân, chăm sóc Tiểu Ca! Tình yêu của Bàn gia tôi như pháo hoa! Chỉ nở rộ trong khoảnh khắc!”
Cả người hắn đu ra ngoài, rời xa tôi, tôi nhìn Bàn Tử dứt khoát xoay người, quay lưng về phía tôi, đây là muốn dùng chính cơ thể mình để ngăn cản tổn thương trực tiếp từ vụ nổ, tránh để tôi bị mảnh lựu đạn cắt trúng.
Trái tim tôi thót lên, gần như sắp lọt ra khỏi cổ họng, adrenaline xộc thẳng lên đầu, lông măng toàn thân đều dựng đứng.
Giây phút đó, cổ họng tôi thấm ngọt, gần như có ảo giác mình trông thấy cả người hắn nổ tung thành từng mảnh. Tôi thầm kêu tiêu rồi! Bàn Tử mất rồi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play