Tôi đại khái đã hiểu được Thi Cẩu Điếu này dường như cũng có thể nhìn thấy thứ tôi nhìn thấy, thầm nghĩ lẽ nào thể chất của ông nội tôi đã di truyền cho tôi, tôi mới có thị lực như vậy?
Nhưng tôi tên Ngô Tà, theo lý mà nói ông nội hẳn đã cho rằng tôi là một đứa trẻ cực kỳ sạch sẽ.
Nếu phải di truyền, tôi thích được kế thừa mấy thứ bất động sản hơn.
Tôi nhìn thẳng Kim Tinh Tán lần nữa, đây là tà vật, thứ dị thường quái gở này khó mà suy đoán bằng logic, nhưng nó vẫn dễ đối phó hơn một “người”, nếu người trước mặt tôi có một nửa xấu xa của con người, cục diện tiếp theo của tôi sẽ là cửu tử nhất sinh, vì đối phương sẽ lập tức phát hiện ra thay đổi biểu cảm của tôi.
Nó không có trí tuệ… chăng? Tôi thầm nghĩ, không biết nó làm sao để liên kết với cái lư đồng trên kia, nếu bây giờ tôi dứt khoát trốn đi, sau đó lén lút leo lên xử lý cái vấn đề trên kia, nó sẽ làm gì? Tôi cứ cảm thấy nó cũng không làm gì được cả. Nhưng Tiểu Hoa vẫn luôn kiêng dè nó, chuyện này sẽ không đơn giản như vậy, đây chắc chắn là một tử cục, mới kiềm hãm Tiểu Hoa đến thế.
Bây giờ cách an toàn nhất, chính là tiếp tục đóng kịch với thứ này, từ từ thu thập thông tin, ít nhất tôi phải biết vì sao không thể trực tiếp xử lý nó, lẽ nào diệt nó rồi thì lư hương trên kia sẽ nổ tung sao?
Tôi tiếp tục châm một điếu thuốc, bảo nó: “Ngại quá, tôi nhớ ra khá nhiều chuyện, có hơi lơ đễnh. Vừa rồi cậu nói gì ấy nhỉ, đúng rồi, tôi nói gì cậu cũng phản đối, vậy cậu đưa ra suy nghĩ của mình đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT