Sau khi rời khỏi quán net, Lê Thốc mới phát hiện mình không nhớ vừa đi đường nào đến, hỏi đường cũng vô dụng, ai lại có thể nói chính xác cho bạn biết một cái cây có hai vết rạch móng tay ở đâu, huống chi bây giờ cũng đã quá nửa đêm.
Chỉ có thể dựa vào trí nhớ lần mò tìm đường quay lại, tới hơn bốn giờ, Lê Thốc cuối cùng cũng tìm được con hẻm nhỏ đó. Đứng đầu ngõ nghe ngóng một chút, bên trong im ắng, hình như mọi việc đã xong xuôi. Lê Thốc cẩn thận đi vào, cứ thế bước mãi vào trong, trăng lúc bốn giờ cao hơn lúc nãy nhiều, ánh trăng càng sáng hơn, cậu có thể thấy rõ mọi thứ trong hẻm không có gì thay đổi.
Căn nhà vừa rồi bị cậu quấy rầy vẫn đóng chặt cửa, không giống như vừa rồi có chuyện xảy ra. Cậu đi đến trước cửa sắt, lại phát hiện cửa không khóa.
Máu thật, cậu thầm nghĩ, con mẹ nó chứ, cửa này chỉ là lớp vỏ ngoài. Nghĩ một hồi lại thấy không đúng, sau cửa có người, nó có là lớp vỏ thì cũng rất nguy hiểm.
Lê Thốc dán tai lên cửa, cẩn thận nghe động tĩnh bên trong, lại nằm xuống, thử xem có thể nhìn tình hình bên trong bằng cái khe cửa hay không, cho dù nhìn thấy một điểm sáng thôi cũng tốt.
Không có một ánh đèn.
Cậu đứng lên nghĩ ngợi, đầu vừa động, liền rón rén đẩy cửa sắt ra, đi vào sân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT