Lê Thốc dùng di động chiếu quanh bốn phía, thấy những dấu chân kia vẫn không có dấu hiệu quay ngược lại, Lương Loan hẳn đã đi kiểm tra nơi này rất lâu. Cậu cẩn thận nghe ngóng, vì vừa leo cầu thang vừa lo lắng, cậu thở hổn hển thành tiếng, tai cũng không nghe rõ lắm động tĩnh xung quanh, đành phải gọi lên nho nhỏ. Căn phòng thực trống trải, nhưng tiếng động không đến mức vang, cậu chỉ cần có người nghe được tiếng của mình, nhưng không thấy gì cả.
Lê Thốc lại gọi tiếp, đột nhiên thấy hơi kỳ lạ. Dấu chân rõ ràng chứng minh việc Lương Loan ở trong phòng này, nhưng, nơi đây lại không có cảm giác có người nào bên trong. Cậu theo dấu chân đi về phía trước, thầm nghĩ không lẽ nơi này còn có cửa ngầm để vào sao? Nhưng lúc dùng di động chiếu bốn phía, nơi này làm gì có chỗ nào thông đến.
Đi thẳng đến gian phòng cuối hành lang, dấu chân kéo mãi đến tận góc phòng. Lê Thốc thì thào, Lương Loan tại sao lại chạy đến chỗ này nhỉ? Hơn nữa dấu chân cứ một mạch dẫn tới, gần như không do dự gì cả, đi thẳng đến đó.
Nghĩ một chút, Lê Thốc từ từ bước theo, siết chặt di động trên tay chiếu vào góc bên kia. Lại tiến đến ba bước, ánh sáng của di động cuối cùng cũng chiếu đến tình hình trong góc. Cậu nhìn thấy Lương Loan đứng thẳng ở cạnh bức tường, mặt quay vào trong góc, chăm chăm nhìn vào tường, không biết đang làm gì.
Lê Thốc hơi bình tĩnh lại, cậu có phần không tin vào mắt mình, cũng không tin nổi tình hình đang diễn ra kia. Cậu lặng đi mất hai ba giây, nghĩ lại chuyện vừa rồi.
Đây là căn phòng nằm trong một thị trấn nhỏ ở Chiết Giang, cái nhà này đã gần như đã bị bỏ hoang từ lâu. Ban đêm, tại lầu ba, hoàn toàn không có một tia sáng nào chiếu rọi, tối đen như mực. Cậu đứng đây, phát hiện trong một góc phòng, có một người đang quay mặt vào góc tường mà đứng.
Bất luận kẻ nào gặp phải chuyện này đều sẽ lập tức bỏ chạy, nhưng không biết Lê Thốc là bởi vì trước giờ không sợ mấy thứ này, hay là vì vụ đi sa mạc vừa qua đã luyện cho gan cậu nở ra nhiều, nên Lê Thốc đã kiềm hãm được cái mong muốn xoay người bỏ chạy của mình, đứng xa xa nhìn người đang quay mặt trong góc. Cậu thầm chí còn bình tĩnh đến nỗi dùng di động rọi xung quanh một chút, xem thử có ai khác trong phòng đang ép Lương Loan làm chuyện đó hay không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play