Con bà nhà ngươi!” Lê Thốc chửi rủa, mắt thấy cát càng không ngừng ùn lên, rất nhanh biến thành một cồn cát nhỏ. Sau đó, trong cồn cát lao vọt ra một vật rất lớn, có thể nói là bắn ra từ trong cát.
Đầu tiên Lê Thốc cúi đầu nhìn thứ đó đâm ra từ cát, rất nhanh chỉ có thể ngẩng đầu nhìn nó. Vật kia cao đến hai mét, vừa nhìn, thấy giống như một bàn tay lớn vươn ra từ trong cát. Cũng chính bởi vì nó lớn như vậy nên Lê Thốc lập tức hiểu ra,đây căn bản không phải tay mà là một loại xúc tu kỳ quái. Thứ này có lẽ là một sinh vật giống như một loài rắn, trên đầu của nó mọc tới bảy cái vòi như bảy ngón tay.
“Cái gì đây?”
” Rắn bảy đầu?” Hắc Nhãn Kính dường như cũng sợ ngây người.
” Rắn gì cơ?” Lê Thốc kêu to, liền thấy bảy ngón tay chợt mở ra, như một cái móng vuốt lớn. Cậu chợt nhớ tới vết sẹo đao khắc trên lưng mình, nghĩ thầm: Lẽ nào người tên Hoàng Nghiêm kia khắc không phải là một bàn tay mà là bảy cái đầu rắn vươn dài?
Cậu nhìn chằm chằm bảy ngón tay, lại cảm giác hoàn toàn không giống như là đầu rắn. Đây hẳn không phải là rắn, cậu đang suy nghĩ, cái móng vuốt kia đột nhiên bắt đầu tấn công, điên cuồng mà hướng về phía cậu.
Đồng thời, phía sau có một tiếng súng vang lên, đạn trong nháy mắt xẹt qua gò má cậu, bắn vào móng vuốt đang lao tới, móng vuốt bị đánh bật ra sau. Không đợi móng vuốt kịp phản ứng, phía sau lại một tiếng lên đạn, ngay sau đó là liên tiếp từng phát súng một.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT