Lê Thốc bị treo trên một cần cẩu sau thùng xe tải. Xe tải ở đây chuyên chở các loại hàng hóa và công trình máy móc, chiếc xe đang treo cậu, ở trong thùng xe đặt một thanh cẩu. Tay nâng cần cẩu vươn dài ra ngoài đến ba bốn mét, rõ ràng để lắp đặt máy móc loại nhỏ. Cậu bị treo dưới tay nâng cần cẩu, cách mặt cát chỉ khoảng một gang tay.
Dây trói chặt hai tay, bao gồm cả cánh tay đều bị trói rất chặt. Cậu đu đưa hai chân, làm cho thân thể mình xoay nửa vòng, sau đó liền thấy Hắc Nhãn Kính ngồi trên mui xe tải, đang nhòm qua kính viễn, nhìn về phía cồn cát xa xa.
Cậu ngẩn người, nhớ đến lúc trước khi nghỉ ngơi ở doanh trại của đội khảo cổ, Ngô Tà bảo cậu đi chụp ảnh, cậu chụp được một thứ vô cùng kỳ quái, thoạt nhìn như là cái bóng của phụ nữ. Cậu liền nghĩ tới trang phục của Hắc Nhãn Kính tối hôm qua trước khi bị vạch mặt, thầm nghĩ không phải là tên khốn này lấp vào trên cồn cát, bị cậu vô tình chụp phải đấy chứ?
Cậu giãy giụa vài lần, nhớ những lời Hắc Nhãn Kính nói tối hôm qua, sau lưng bỗng phát lạnh. Rõ ràng người này thật sự không nói đùa, từ đó tới giờ, hắn tuy rằng luôn có bộ dạng cười cợt không nghiêm túc nhưng việc làm so với Ngô Tà lại tàn độc hơn rất nhiều.
“Rốt cuộc anh muốn làm gì?” Lê Thốc đánh đu với sợi gây trói, hỏi.
“Câu cá.” Hắc Nhãn Kính trả lời, nhìn đồng hồ đeo tay một cái rồi nói tiếp, “Cậu ngủ rất say, vừa rồi còn ngáy nữa.”
“Anh giai à, đừng đùa nữa có được không? Anh thả tôi xuống, tôi làm trâu làm ngựa cho anh cũng được mà.” Lê Thốc vẫn còn ôm một tia hy vọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT