Ba từ, trong bối cảnh này, thường là tên riêng.
Trong vài bước ngắn ngủi lên xe, nhiều người mà họ đã biết chung từ khi còn là sinh viên lướt qua trong đầu của Bùi Nam, trong đó không thiếu người ưu tú, nhưng dưới ánh sáng của Trịnh Thư Vân lại có xu hướng bình thường, không ai trong số họ có thể trùng lặp với hình ảnh cậu vạch ra.
Nói trắng ra, chính là tất cả đều không xứng với Trịnh Thư Vân.
Mãi cho đến khi thắt dây an toàn, trước mắt xuất hiện một cái khăn mềm mại sạch sẽ, những suy nghĩ đang dồn nén của Bùi Nam mới chợt tản ra, cậu nhận lấy, nghe Trịnh Thư Vân nói: “Lau nước mưa đi.”
Bùi Nam sờ lên mái tóc gần như hoàn toàn khô ráo của mình, sau đó nhìn nửa người gần như ướt sũng của Trịnh Thư Vân, vẻ mặt áy náy nói: “Có vẻ như cậu cần nó hơn tôi đấy.”
Nói xong, cậu bèn đặt khăn mặt lên đỉnh đầu Trịnh Thư Vân, hai tay nhẹ nhàng vuốt ve vài cái trên tóc đối phương, bất ngờ bắt gặp một đôi mắt đen sâu thẳm ở dưới lớp khăn.
Giống như bước trên mặt đất rồi rơi xuống vực sâu, nhịp tim của Bùi Nam đột nhiên bị lỡ, lúc này cậu mới phát hiện ra động tác của mình có chút không đúng mực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT