Bùi Nam không nhận thấy sự căng thẳng nhất thời trong mắt Trịnh Thư Vân sau khi hắn dứt lời. Cậu duy trì tư thế ngẩng đầu, ngước mắt đờ đẫn hồi lâu, trước khi cậu có thể hiểu được những lời kinh thiên động địa của Trịnh Thư Vân vừa rồi từ trong mớ suy nghĩ hỗn độn của mình.
Cậu mở miệng như mất đi chức năng ngôn ngữ, chỉ hỏi một cậu: “Sao cậu lại có thể có người trong lòng được chứ?”
Trịnh Thư Vân thản nhiên hỏi ngược lại: “Tại sao tôi lại không thể có?”
Yết hầu Bùi Nam nhúc nhích, lần thứ hai á khẩu không nói nên lời.
Kỳ thật cũng không phải cậu thật sự đang nghi ngờ cái gì, chỉ là cậu khó có thể liên tưởng đến một Trịnh Thư Vân độc lập với những cảm xúc và dục vọng thô tục nhất trên thế giới này.
Nhưng thật ra, ngay từ khi gặp Trịnh Thư Vân ở khách sạn, lại trải qua một loạt sự việc đêm nay, cậu lại giật mình phát hiện, cho nên những gì cậu nghĩ về Trịnh Thư Vân, chỉ là bức chân dung phẳng cậu dùng mười lăm năm tự tiện phác họa ra, mà hình tượng vốn lạnh như trên núi cao của hắn ở trong lòng cậu, đã bắt đầu tan chảy cách đây không lâu.
Cho nên, cậu không nên có phản ứng lớn như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play