Rời khỏi căn phòng tối om, bên ngoài mưa rào vẫn không ngớt, không khí ẩm ướt lại quấn lấy làn da, tăng thêm một luồng lạnh lẽo.
Ngay khi suy nghĩ nguội lạnh, Bùi Nam mới giật mình nhận ra mình bị ấm đầu, nên mới chủ động mời Trịnh Thư Vân ở lại nhà qua đêm. Hơn nữa loại tiến triển này đối với hai người có mâu thuẫn mười lăm năm mà nói, có chút quá nhanh.
Vì vậy trước khi mở cửa nhà, cậu cố ý dặn dò Trịnh Thư Vân nhẹ nhàng một xiys, đừng để ba mẹ cậu phát hiện.
Trịnh Thư Vân đứng sau lưng cậu nhướng mày, không cho ý kiến.
Nhưng trong nháy mắt Bùi Nam mở cửa như kẻ trộm, đối mặt lại là khuôn mặt lo lắng của mẹ cậu.
Bùi Nam bị giật mình lập tức đứng thẳng người, có chút bối rối hỏi: “Mẹ, sao mẹ còn thức?”
Cố Nam Chi nhìn thấy là con trai mình, thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt căng thẳng đột nhiên biến thành tức giận, ấn ngực cậu nói: “Mẹ phải hỏi con đất, Bùi Tiểu Nam, nửa đêm trời mưa, con vội vàng chạy ra ngoài như thế làm cái gì hả, gọi cũng không gọi được, hỏi như vậy mẹ có thể ngủ được à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT