Sáng sớm hôm sau, Bùi Nam tỉnh lại dưới ánh mặt trời, vươn tay chạm vào ga trải giường bên cạnh, quả nhiên, chẳng sờ thấy gì. 
Đấu tranh với cơn buồn ngủ trong vài phút, Bùi Nam rời khỏi giường với đôi mắt ngái ngủ nheo lại, chưa đi được vài bước, đã đụng phải Trịnh Thư Vân vừa mới từ phòng tắm đi ra. 
Trịnh Thư Vân vòng tay qua lưng cậu, tự nhiên ôm người mặc quần áo mỏng manh vào trong ngực, cúi đầu hỏi: “Sao không ngủ thêm lúc nữa?”
Sáng nay Bùi Nam được nghỉ phép nửa ngày, buổi chiều mới phải đến phòng tranh, cậu dựa vào lồng ngực ấm áp của nam nhân, sự lười biếng vừa mới xua đi lại quay trở lại, hàm hồ nói: “Em không ngủ được.”
Trịnh Thư Vân cúi xuống nhìn đôi mắt nửa mở nửa nhắm của thanh niên trong ngực, khóe môi khẽ động, nhưng không vạch trần lời nói dối của đối phương. 
Bùi Nam cũng biết Trịnh Thư Vân không tin mình, dứt khoát vòng tay quanh eo Trịnh Thư Vân, công khai cọ mở cổ áo hình chữ V của đối phương, đem mặt vùi vào trong xương quai xanh trần trụi, giống như một con mèo lười biếng tìm được một cái ổ thoải mái, tiếp tục chợp mắt. 
Quảng cáo

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play