Vừa mới sáng sớm, sân trước nhà Quan Minh đã đông nghịt người. Khương Côn bận rộn dẫn theo người, còn dẫn theo hai nhà tạo mẫu chạy đến trước mặt Quan Minh, nói với anh: “Anh làm lại tóc, trang điểm nhẹ nhàng một chút đi. Nói cho cùng, hôm nay từ cổng nhà chúng ta đến tòa án sẽ toàn là phòng viên, nói thế nào thì hôm nay cũng là ngày trọng đại mà anh lật mình trong mắt người ngoài.”
Quan Minh mặc áo ngủ, đi dép lê, khẽ liếc nhìn anh ta: “Không thấy tôi đang ăn sáng sao?”
Nói xong liếc nhìn hai nhà tạo mẫu đang đứng một bên. Khương Côn vẫy tay ra hiệu cho bọn họ đi ra ngoài trước.
Có vẻ như ngày hôm nay, tất cả mọi người đều lo lắng và bận bịu vì anh, duy chỉ có anh là trông vẫn bình tĩnh và điềm đạm.
Nhưng đột nhiên chợt nhớ ra điều gì, ngẩng đầu hỏi Khương Côn: “Tiểu Niệm hạ cánh lúc mấy giờ? Đã sắp xếp ổn thỏa người đi đón cô ấy chưa? Để người đợi ở trước ở sân bay, đến khi thấy thông tin chuyến bay hạ cánh nhớ đi mua sẵn một cốc cà phê nóng rồi mới đón người. Trên máy bay chắc chắn cô ấy không ngủ được. Sao không thể về sớm hơn vài ngày chứ, thật là bực bội.”
Hiếm khi Khương Côn có thể nghe thấy Quan Minh phàn nàn nên cũng cảm thấy lạ, cười một mình: “Cô ấy vừa xong việc ở Milan, không về kịp, không phải đã nói với anh rồi sao? Đây là còn phải đổi máy bay giữa chặng mới kịp hạ cánh ngày hôm nay. Chị dâu có thể sớm trở về chắc chắn cũng muốn gặp anh sớm mà.”
Biểu cảm của Quan Minh có phần dịu lại, Khương Côn cười bí hiểm, nói: “Tuy nhiên, đồ chị dâu gửi về thì hôm qua đã về tới rồi. Chị ấy dặn dò em rồi, đây là món quà chị ấy muốn tặng anh nhân ngày đầu ra tòa, nói em sáng nay nhất định phải đưa cho anh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT