Cố Nguyệt Hoài thản nhiên cười: “Tôi muốn nói rằng, nếu anh thích Điền Tĩnh thì nên chủ động thể hiện đi. Ban đầu có thể nghĩ đến việc lợi dụng sevofluran để đối phó tôi, chẳng lẽ nào lại không thể nghĩ ra cách khác để tóm Điền Tĩnh về tay sao?”
Nhậm Thiên Tường cũng không ngu, anh ta cười lạnh: “Lần trước cô bỏ tôi lại ở cửa nhà Điền Tĩnh là vì thế sao?”
Cố Nguyệt Hoài bất ngờ: “Ai bỏ anh cơ? Chẳng lẽ không phải là anh tự đi hả?”
Nhậm Thiên Tường cong khóe môi, thật sự không ngờ rằng đối phương lại cẩn thận như vậy, cả hai người rõ ràng cũng xem như thẳng thắn với nhau, cô thì hay rồi, còn giấu giếm như vậy. Chuyện lần trước không phải do cô với Cố Đình Hoài thì có thể là ai được nữa?
Cố Nguyệt Hoài rũ mi mắt nhìn mặt đất dưới chân mình, tựa như chỉ đang nói chuyện phiếm bình thường, vẻ mặt thản nhiên: “Nhậm Thiên Tường, hẳn là anh nợ rất nhiều tiền bên ngoài nhỉ?”
Không, không nên dùng câu nghi vấn, phải dùng câu khẳng định mới phải.
Sở dĩ Nhậm Thiên Tượng lăm le nhà họ Cố, một mặt là vì muốn mượn báu vật của tổ tiên nhà họ Cố truyền lại để đợi thời trở lại, mặt khác là một chuyện vô cùng cấp bách, anh ta vay nặng lãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play