Cố Nguyệt Hoài không để ý đến lời đánh giá của Diêu Mỹ Lệ, cô xách giỏ quay người rời đi.
Diêu Mỹ Lệ há miệng muốn gọi cô lại để khuyên thêm vài câu, thế nhưng khi nghĩ đến khuôn mặt bình tĩnh thong dong của cô, cô ấy không còn có ý định đó nữa. Dì Lâm hoàn toàn không cần phải nhọc lòng vì đứa con gái này làm gì, cô cũng chẳng giống người bình thường chút nào.
Diêu Mỹ Lệ đứng tại chỗ nhìn Cố Nguyệt Hoài rời đi, cô ấy cười gượng lắc đầu trở về cung tiêu xã.
Cố Nguyệt Hoài chưa rời khỏi công xã Hoàng Oanh, bây giờ đã là hơn bốn giờ chiều, cách giờ tan tầm vẫn còn sớm, cô vẫn còn một chuyện chưa làm, dù sao cũng phải cho Điền Tĩnh một bất ngờ chứ phải không?
Cô quanh quẩn ở đường phố của công xã sầm uất rồi đi vào một ngõ hẻm cũ kỹ.
Ngõ hẻm vừa hẹp vừa dài mang đến cảm giác khó chịu, một vài người phụ nữ có tuổi không cần phải làm việc đứng ở nơi đầu gió cắn hạt dưa, tán dóc chuyện gia đình. Chợt nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài chẳng ăn khớp gì với ngõ hẻm ở đây bèn sững sờ một lúc lâu.
Có người nhiều chuyện hỏi: “Cô tìm ai vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play