“Không biết.” Cố Nguyệt Hoài nói chắc như đinh đóng cột.
Nếu không trải qua kiếp trước, chắc chắn cô cũng cảm thấy Cố Duệ Hoài sẽ hy sinh cả đời vì Điền Tĩnh.
Thế nhưng, Điền Tĩnh là một người tham vọng, thứ cô ta muốn trước giờ không phải là một con chó trung thành gọi thì đến, đuổi thì đi mà là một người có thể cho cô ta vinh hoa quyền thế, để cô ta làm bàn đạp đi lên.
Cho dù Cố Duệ Hoài hay Trần Nguyệt Thăng thì cũng chỉ là hạt cát nhỏ bé trên con đường “thăng tiến” của cô ta, có thể mang đến lợi ích nhất thời cho cô ta là được, đến khi “bàn đạp” thật sự xuất hiện, hai người họ sẽ phải nhanh chóng cuốn gói ra đi.
Cho nên con đường tương lai của Điền Tĩnh vốn không có người tên Cố Duệ Hoài, cần gì phải lo càng đi càng xa?
Cố Đình Hoài nhìn Cố Nguyệt Hoài, tuy không biết lời khẳng định của cô ở đâu ra, nhưng lời cô nói, chắc chắn anh ấy sẽ tin!
Cố Chí Phượng tức đến mức trán nổi gân xanh, đối với thằng con trai không chịu thua kém ai như Cố Duệ Hoài, quả thật ông thấy hơi giận, cả nhà tốn bao nhiêu công sức chữa chân cho nó, nó không thèm cảm ơn, ngược lại còn tin tưởng người ngoài, đúng là nực cười!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT