Hai người bước ra từ trong phòng, Cố Nguyệt Hoài mới nhận ra không chỉ có Yến Thiếu Ngu trở về lần này.
Cô có chút căng thẳng nhìn đôi vợ chồng trung niên ngồi ở ngoài phòng. Người đàn ông với vẻ mặt nghiêm nghị, dường như ít khi cười. Khi nhìn thấy cô, ông cố gắng cười nhưng nụ cười đó còn khó coi hơn cả khóc, làm cho người khác không nhịn được bật cười.
Người phụ nữ không biết phải làm sao, vỗ vai người đàn ông: “Anh đừng cười nữa, đừng làm Nguyệt Hoài sợ.”
Nói xong, bà ấy đứng lên, tiến đến trước mặt Cố Nguyệt Hoài. Gương mặt thanh thoát nhưng ẩn chứa sự hiền hậu, ánh mắt cực kỳ ấm áp. Bà ấy cúi xuống nhìn bụng nhô cao của cô, giọng càng dịu dàng hơn: “Rất vất vả phải không?”
Cố Nguyệt Hoài có chút bối rối lắc đầu, muốn gọi nhưng lại cảm thấy hơi đột ngột.
Còn Yến Thiếu Ly đang đứng bên cạnh khóc lớn tiếng nói: “Chị dâu, đây là cha mẹ ạ!”
Cô ấy nói xong, Cố Nguyệt Hoài không nhịn được cười, cũng không còn căng thẳng nữa. Cô nở nụ cười với Yến Thú Chi và Kỷ Thanh: “Cha mẹ, con không vất vả, chỉ là làm phiền hai người phải đến đây rồi ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT