“Chị dâu cả vẫn ngại sao?” Yến Thiếu Ly chớp mắt, nhìn Yến Thiếu Ương: “Anh hai, không lẽ em nói sai sao?”
Yến Thiếu Ương nhịn cười: “Ừ! Nói không sai, chị dâu cả nên sớm làm quen với điều này.”
Đối mặt với hai anh em không ngừng khen ngợi chị dâu cả quá mức, Lăng Gia có hơi bất ngờ: “Anh ba, Thiếu Ương với Thiếu Ly trước giờ có như vậy đâu, chị dâu ba cho họ uống thuốc mê gì sao? Sao mà cứ hai, ba câu là nói ưu điểm của chị dâu ba vậy?”
Yến Thiếu Ngu bưng ly trà lên uống một ngụm, nói với giọng giống như coi đó là điều đương nhiên: “Không phải vợ tôi vốn đã rất tốt rồi sao?”
Nghe vậy, khóe miệng Lăng Gia giật giật, không khỏi giơ ngón tay cái lên: “Ừ.”
Trong lòng anh ấy không khỏi nâng Cố Nguyệt Hoài lên cao hơn, quả nhiên người anh ba thích là người có thực sự tài giỏi.
Trong lòng Kỷ Vĩ Cần cũng không có nhiều khúc mắc như vậy, anh ấy cười nói: “Anh ba, khi cậu viết thư đến Thủ đô tôi còn giật mình, vốn nghĩ rằng sau này không còn được gặp cậu nữa, không ngờ rằng cậu mới rời Thủ đô hơn một năm mà đã kết hôn rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT