Yến Thiếu Ngu nhìn chiếc xe hơi đen bóng loáng, trong ánh mắt thoáng qua một tia u ám.
Vẻ mặt của Lăng Gia và Kỷ Vĩ Cần cũng nghiêm nghị lại, rối rít nhìn về phía Yến Thiếu Ngu.
 "Anh ba, đây là biển số xe của Thủ đô." Kỷ Vĩ Cần nhíu mày, hạ giọng nói. Lần này anh ấy và Lăng Gia đến đây là hành động bí mật, ngay cả người nhà cũng không biết, theo lý mà nói thì không ai có thể theo dõi họ được.
"Không phải người đến tìm anh ba." Lăng Gia lắc đầu, khẳng định.
Kỷ Vĩ Cần nhìn anh ấy, Lăng Gia còn chưa kịp mở miệng thì Yến Thiếu Ngu đã lạnh lùng nói: "Nếu thật sự là nhắm vào tôi, thì họ sẽ không đến một cách công khai như vậy."
Đột nhiên, cửa xe phía ghế lái mở ra, một người đàn ông trẻ tuổi mặc âu phục giày da chỉnh tề bước xuống.
Nhìn thấy người đó, Yến Thiếu Ngu nhướng mày, Lăng Gia cũng hơi nhíu mày, chỉ có Kỷ Vĩ Cần ngớ người một lúc, rồi bỗng nhiên la lên: "Đó không phải là Phan Ngọc Lương sao? Sao anh ta lại đến huyện Thanh An? Anh ba, cậu báo cho anh ta à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play