Đôi mắt Yến Thiếu Ly đỏ lên, không biết có phải là vì nhớ đến những chuyện cũ ở Thủ đô hay không, cô ấy khóc nức nở: “Anh Lăng Gia và anh Vĩ Cần vẫn như thế, chẳng thay đổi gì, anh trai em thì ngược lại, thay đổi nhiều quá.”
Nghe vậy, Lăng Gia và Kỷ Vĩ Cần mím môi lại, trong ánh mắt lộ ra vẻ thương cảm.
Bọn họ đều là con em của đại viện, lớn lên cùng nhau, có điều gia đình họ quản thúc rất nghiêm khắc, đã sắp xếp cho họ vào quân đội từ sớm, quanh năm đều không ở Thủ đô, nên không chơi cùng Vu Kiến Quốc, Hoàng Thịnh và Phan Nhược Nhân.
Sở dĩ có quan hệ thân thiết với Yến Thiếu Ngu là vì thuở nhỏ, ba người họ thường xuyên vào quân khu tám, từ đó thân nhau.
Yến Thiếu Ngu nhướng mày: “Được rồi, bảo hai người đến tham dự hôn lễ, đằng này đến với vẻ mặt buồn bã như vậy là muốn cho ai xem đây?”
Nghe xong, Lăng Gia và Kỷ Vĩ Cần sững người, sự ngạc nhiên trên mặt họ chuyển thành vui mừng, rất buồn cười, nhưng kể từ khi nhà họ Yến suy tàn, Yến Thiếu Ngu chưa từng cười, nói chuyện cũng ít, làm gì có tâm trạng để nói đùa như bọn họ?
Bây giờ anh đã khôi phục lại dáng vẻ từng có, trở thành anh ba bướng bỉnh, ngang ngược, kiêu ngạo như hồi nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT