Nhìn sắc mặt của Cố Nguyệt Hoài, bỗng Ngụy Lạc mỉm cười chuyển chủ đề: “Chỉ là chắc chắn sẽ có người phải gánh cơn thịnh nộ của nhà họ Hoàng, trong lòng em hẳn cũng hiểu rõ rồi. Nhưng mà chị cũng không lo lắng lắm, dù có đi tới nơi nào thì em vẫn có thể sống rất tốt.”
Cố Nguyệt Hoài nghẹn lời, một lúc sau mới ngước mắt lên, nhẹ nhàng hỏi: “Vậy tổng biên tập có kế hoạch gì cho sau này hay không?”
Dù [Nhật báo Quần Chúng] có tốt hay Ngụy Lạc có giỏi tới đâu cũng không đấu lại được Hoàng Bồi An cố tình cản đường, cho nên hẳn sau khi xong việc cô và Ngụy Lạc sẽ bị sa thải để làm dịu lửa giận của nhà họ Hoàng, điều này Ngụy Lạc đã đoán được từ lâu rồi.
Có điều bà ấy vẫn quyết định làm đến cùng với Hoàng Thịnh, điều này cũng đủ để chứng minh bà ấy là một người phụ nữ đầy tâm huyết và liêm chính.
Không biết có phải do cảm thấy câu hỏi của Cố Nguyệt Hoài buồn cười hay không mà Ngụy Lạc mỉm cười, sau đó cẩn thận suy nghĩ một lúc: “Cũng không có kế hoạch gì, dù sao cũng lớn tuổi rồi, không làm được, chắc là ở nhà viết vài bản thảo kiếm chút tiền nuôi sống bản thân?”
Cố Nguyệt Hoài không đồng ý: “Vậy chẳng khác nào dùng dao mổ trâu cắt tiết gà?”
Ngụy Lạc là một người phụ nữ vô cùng giỏi giang, có thể khống chế được mọi việc, một người như vậy sau này lại phải ru rú trong nhà viết bản thảo gửi bài, kiếm chút tiền bằng ngòi bút để nuôi sống bản thân, vậy thật sự là có hơi bạc đãi năng lực và tài năng của bản thân, kinh tế đang phát triển nhanh chóng, đáng lý không nên làm thế này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play