Buổi sáng trôi qua một cách qua loa, vừa đến giờ ăn trưa, Vạn Thanh Lam đã kéo Cố Nguyệt Hoài rời khỏi [Nhật báo Quần Chúng].
Cô ấy khoác tay Cố Nguyệt Hoài, vừa đi vừa cười nói, khi đến cung tiêu xã, phát hiện nơi từng đông người qua lại giờ đây trở nên vắng vẻ chẳng có mấy người.
Vừa vào cửa, nhìn thấy sau quầy hàng cung tiêu xã chỉ còn một người, họ có chút ngạc nhiên nhìn nhau.
Không nghi ngờ gì, từ lâu nhân viên bán hàng của cung tiêu xã đã là một nghề hấp dẫn, trước kia sau quầy hàng ít nhất cũng có bốn, năm người bán hàng, nhưng có lẽ do kinh doanh ế ẩm, nhiều người đã bị sa thải, giờ đây chỉ còn lại một nhân viên bán hàng.
“Mỹ Lệ?” Vạn Thanh Lam thấy Diêu Mỹ Lệ ngồi sau quầy hàng thất thần, nhỏ giọng gọi một tiếng.
Đúng vậy, nhân viên bán hàng cuối cùng còn lại chính là Diêu Mỹ Lệ, nhưng nhìn sắc mặt của cô ấy, có thể thấy cuộc sống gần đây không mấy tốt đẹp, gương mặt thanh tú đầy sự trống rỗng, ngay cả bím tóc cũng rối như được cột từ ngày hôm qua.
Diêu Mỹ Lệ hoàn hồn, bất ngờ nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài và Vạn Thanh Lam, cô ấy có cảm giác ngỡ ngàng như đã lâu lắm rồi không gặp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play