Cố Nguyệt Hoài nghiêng đầu nhìn cô ấy, thản nhiên nói: “Không hối hận chứ?”
Nghe vậy, Uông Tử Yên và Kim Xán cũng đồng loạt nhìn về phía Bạch Mai nhưng càng nhìn càng thấy cô ấy có gì đó rất khác lạ.
Trước đây, Bạch Mai luôn rụt rè và e thẹn, toát lên vẻ yếu đuối trong sáng khiến người khác chú ý. Giờ đây, dường như cô ấy đã trưởng thành hơn, ánh mắt cũng trở nên kiên định nhưng lại ẩn chứa chút bi thương làm ai nhìn thấy cũng đau lòng. Sự pha trộn giữa các khí chất mâu thuẫn này khiến cô ấy trở nên vô cùng đặc biệt.
Nghe câu hỏi của Cố Nguyệt Hoài, Bạch Mai bỗng nhiên nở một nụ cười: “Làm gì có chuyện hối hận? Chỉ cảm thấy may mắn thôi.”
Nếu thật sự phải nói về hối hận thì có lẽ chuyện hối hận nhất chính là do bản thân tỉnh ngộ quá muộn, mới dẫn đến việc bị Hoàng Thịnh sỉ nhục vào tối nay. Dù chưa đến bước cuối cùng nhưng cô ấy cũng cảm thấy có lỗi với Cố Đình Hoài.
Mọi người nhanh chóng đến khu chăn nuôi của đại đội Phiền Căn, cũng chính là nơi các cán bộ trong đội làm việc.
Hôm nay là đêm giao thừa nên ai cũng ngủ muộn vì vậy việc Thạch Đầu đi gọi người cũng không gặp phải phiền phức gì. Khi họ đến khu chăn nuôi, đã có hai cán bộ đứng đợi ở cửa, một người ngồi xổm xuống đất đang cầm điếu thuốc hút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play