Kim Xán quay đầu nhìn Bạch Mai rồi nhỏ giọng nói: “Chị Bạch Mai, mặc quần áo vào đi?”
Bạch Mai rụt vai, im lặng không nói gì.
Uông Tử Yên thở dài, dùng cùi chỏ đụng vào cánh tay Cố Nguyệt Hoài, ra hiệu cô lên tiếng thuyết phục Bạch Mai một chút, không mặc quần áo cũng không phải là cách, đợi lát nữa có người đến nhìn thấy cô ấy như vậy không phải càng mất mặt hay sao?
Tuy mặc quần áo vào có cảm giác như giấu đầu lòi đuôi, nhưng vẫn tốt hơn là để người khác chê cười.
Cố Nguyệt Hoài xoa xoa cổ tay, đi đến bên giường, mở hòm đựng đồ đặt trên đầu giường, lấy một cái áo hoa nhí ra, chất liệu vải mới tinh rõ ràng là may cách đây không lâu, kích cỡ này không vừa người Bạch Mai lắm nhưng miễn cưỡng có thể mặc vào.
Bạch Mai vừa định xua tay từ chối thì Cổ Nguyệt Hoài lại nói: “Đợi lát nữa bí thư chi bộ đến, chị cũng cần phải phân rõ phải trái, nói ra hết những việc cha mẹ chị đã làm, đây là cơ hội để chị thoát khỏi nhà họ Bạch, chị chắc chắn muốn đi như thế này sao?”
Giọng nói của cô bình tĩnh, nhưng qua tai Bạch Mai thì lại giống như âm thanh cứu rỗi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play