Cô chậm rãi ăn hết sủi cảo rồi đứng lên: “Mọi người cứ từ từ ăn, tôi ra ngoài xem một lát.”
Cố Chí Phượng rất tình cảm với các anh chị em trong nhà, dù bây giờ tình cảm đã tan đàn xẻ nghé nhưng nghĩa tình lúc nhỏ trông nom nhau còn đó, nếu Cố Ngân Phượng thực sự nói vay tiền mượn gạo thì e là Cố Chí Phượng sẽ không từ chối.
Dù ông không có tiền nhưng nhà họ có gạo, một khi Cố Ngân Phượng kể khổ thì thật sự có thể bà ta sẽ kiếm được bộn.
Nhưng vì cái gọi là không để lộ tiền của, cô cũng không muốn để người ngoài biết trong nhà có rất nhiều lương thực dư, ở thời đại này nếu người ngoài biết chuyện chỉ sợ sẽ đón phiền phức liên tục ập đến.
Dù là ở thời điểm nào thì trói buộc đạo đức vẫn đáng sợ nhất, còn là chuyện phi lý nhất.
Lý Tinh Tinh quay đầu thoáng nhìn Cố Nguyệt Hoài, sau đó tiếp tục cúi đầu ăn sủi cảo.
Trông cô ấy không béo nhưng sức ăn cũng không nhỏ, vì Cố Ngân Phượng gây sự giữa chừng rồi rời đi cùng Lý Hiểu Hoa, sủi cảo còn lại trong chén hai người đều vào miệng của cô ấy, Vạn Thanh Lam ở bên cạnh nhìn mà thầm chậc lưỡi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT