“Yên tâm.”
Yến Thiếu Ngu cong môi mỉm cười, dường như anh đã nhiễm khói bụi của cuộc sống, có chút tức giận, anh đưa tay vỗ vào đầu cô, khuôn mặt đẹp đẽ cúi xuống mang theo vẻ dịu dàng, biểu cảm rực rỡ hiếm thấy như vậy, thật sự khiến cả người người ta tê dại.
Hai chữ ngắn ngủi, nhưng mang theo đầy cảm giác an ủi, tràn ngập ý thức trách nhiệm.
Cố Nguyệt Hoài nghe mà thấy buồn cười, nhưng đối diện với ánh mắt của anh, hai má cô bất giác đỏ bừng.
Yến Thiếu Ương nằm sấp trên giường bệnh cũng cảm thấy mặt đỏ tới mang tai, không phải là anh ấy thẹn thùng mà là cảm thấy mình không nên ở đây lúc này, trong lúc nhất thời cả người anh ấy cứng đờ như phông nền, chỉ hận không thể đào một cái lỗ vùi mình vào đó.
Song, anh ấy vẫn yên lặng suy nghĩ trong lòng, xem ra anh cả thật sự rất thích chị Nguyệt Hoài.
Cố Nguyệt Hoài nghĩ đến chuyện tối hôm qua, nói: “Còn có một việc, liên quan đến Điền Tĩnh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT