Tống Kim An bị lực đẩy của Điền Tĩnh đẩy lui về phía sau nửa bước mới miễn cưỡng ổn định bước chân, giang hai tay không chạm vào cô ta.
Anh ấy nhíu mày nói: “Đồng chí Điền, cô… cô có thể buông tay ra không.”
Nghe vậy, cả người Điền Tĩnh cứng đờ, chợt thoáng lui ra một chút.
Khuôn mặt vốn gầy gò của cô ta đã đầy đặn hơn, hai má cũng có vẻ thanh lệ xinh đẹp hơn rất nhiều, lúc này khuôn mặt cô ta đỏ ửng, còn thuận tay vén mái tóc bên má ra sau tai, có chút xấu hổ liếc nhìn Tống Kim An một cái.
Tống Kim An nhìn thấy biểu cảm rụt rè của cô ta, sắc mặt càng thêm cứng ngắc.
Anh ấy lui về phía sau nửa bước, giữ khoảng cách an toàn với Điền Tĩnh, thấy anh ấy như vậy, trong lòng Điền Tĩnh giật thót.
Tống Kim An cân nhắc một lát, sắp xếp lại từ ngữ ở trong lòng, muốn nói rõ ràng với Điền Tĩnh, dù sao hai người bọn họ không thân cũng chẳng quen, anh ấy chăm sóc cô ta lâu như vậy đã rất có lòng rồi, hiện giờ chuyện lại có liên quan đến đồn cảnh sát, anh ấy thật sự không nên tiếp tục can thiệp vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT