Cố Nguyệt Hoài chợt thấy lạnh sống lưng, lắng nghe giọng nói quen thuộc, ép bản thân tỉnh táo lại.
Thấy bên ngoài phòng tối om, cô mấp máy môi đáp lại một câu: “Cha?”
“Ôi! Bé con làm gì vậy? Trên tay bê cái gì kia?” Cố Chí Phượng khoác áo. Nhờ ánh đèn bên ngoài, ông nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài mặc áo tơi đang vất vả bê một cái hòm gỗ, bèn vội vàng tiến lên đưa tay đỡ.
Cố Nguyệt Hoài đã thích ứng với điều kiện sáng trong bóng tối, cô liếc mắt nhìn cánh cửa đóng kín, nói với giọng nghiêm túc: “Cha, bây giờ cha đừng hỏi gì cả, bê cái hòm này vào nhà giúp con rồi con sẽ nói chuyện với cha sau.”
Cố Chí Phượng có chút kinh ngạc, nhưng nghe giọng điệu của con gái nghiêm trọng như vậy nên cũng không dám hỏi nhiều, gật đầu lia lịa, bê rương gỗ vào trong nhà.
Ông vừa cất nó đi đã nhìn thấy Cố Nguyệt Hoài bê về một chiếc rương khác có cùng kích cỡ.
Cố Chí Phượng hơi bối rối, nhìn gương mặt lạnh tanh ẩn trong bóng tối của con gái, cô cứ lẳng lặng làm việc mà thôi, chuyển liên tiếp vào chuyến mới đưa được cả bốn chiếc rương vào nhà.
Cố Nguyệt Hoài hạ giọng, nghiêm túc nói: “Cha, cha đợi ở trong phòng, đóng cửa lại, nhất định không được để anh hai phát hiện ra mấy cái rương này.”
Cố Chí Phượng gật đầu trong hoang mang.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT