Yến Thiếu Ly mím môi, tự dưng nhớ ra chuyện gì, móc một món đồ từ trong túi áo ra đưa cho Yến Thiếu Ngu: “Anh, của anh này.”
Yến Thiếu Ngu không nói gì cả, nhận đồ rồi cất đi.
Lúc này hai người rất thong thả, vô tình lại khiến Cố Nguyệt Hoài nhìn thấy rõ món đồ kia trông như nào.
Một ngọc bội hình chữ nhật, nguyên miếng sáng trong, tỉ lệ cực kỳ tốt, nhìn là biết ngay nó đáng giá rất nhiều tiền.
Cố Nguyệt Hoài hơi ngạc nhiên, đời trước cô chưa từng nhìn thấy ngọc bội này bao giờ, sau một thoáng ngạc nhiên ngắn ngủi, cô lại nảy ra một suy nghĩ trong đầu, nghĩ đến chuyện đời trước, sau khi Yến Thiếu Ngu rời khỏi đại đội sản xuất Đại Lao Tử để nhập ngũ thì đã để lại cho cô một số tiền.
Khi đó không xảy ra chuyện Yến Thiếu Ương bị thương, Yến Thiếu Ngu chưa bao giờ lấy tấm ngọc bội đắt tiền này ra.
Nhưng trước khi rời đi, anh đã để lại cho cô một số tiền, cũng nhờ số tiền này mà cô mới có thể gắng gượng không suy sụp, xem ra lúc đó anh bán tấm ngọc bội này nên mới có tiền, một phần cho cô, một phần cho Thiếu Ương và Thiếu Ly.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT