Yến Thiếu Ngu kéo Cố Nguyệt Hoài, lúc đi ngang qua Cố Tích Hoài thì nghe thấy cậu ấy rầm rì nói nhỏ: “Bảo vệ em ấy.”
“Yên tâm.” Yến Thiếu Ngu gật đầu, khuôn mặt tuấn tú lộ ra một sự se lạnh buốt giá đầu xuân.
Cố Nguyệt Hoài bật cười, có mỗi Tống Kim An thì làm sao có thể khiến mọi chuyện mất kiểm soát được chứ.
Ba người rời khỏi bệnh viện, tìm đến một con đường mòn vắng người.
Sau cơn mưa trong không khí tràn ngập mùi đất ngai ngái, Tống Kim An nắm chặt tay, mím môi, anh ấy có vẻ ngoài có phần non nớt, khí chất nho nhã đơn thuần, lúc này sắc mặt lại có phần lo âu xen lẫn khó hiểu: “Tôi có thể hỏi, vì sao cô muốn giết cô ta hay không?”
Cố Nguyệt Hoài còn chưa lên tiếng thì Yến Thiếu Ngu đã nhướng mày, môi mỏng khẽ mở: "Ai muốn giết ai?"
Giọng nói của anh nghe rất êm tai, nhưng lại lạnh tanh: “Có phải là cậu không hiểu chuyện gì đã xảy ra đúng không? Chẳng lẽ không phải Điền Tĩnh cắt đứt dây thừng khiến mấy người chúng ta bị nhốt, không bị vùi lấp vì núi lở nhưng suýt nữa thì đã vào bụng thú dữ rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT