Cố Nguyệt Hoài giao Yến Thiếu Đường cho Cố Tích Hoài, nhìn cậu ấy bằng ánh mắt cảnh giác, không nói lời nào.
Cô quay đầu lại nhìn Yến Thiếu Ngu: “Thanh niên trí thức Yến, có chuyện gì thì chúng ta ra ngoài nói đi, Thiếu Đường sợ kìa.”
Yến Thiếu Ngu sa sầm mặt mày, nhìn Yến Thiếu Đường đang được Cố Tích Hoài bế trong lòng bằng ánh mắt u ám, sải một bước dài, vén rèm đi ra ngoài trước. Cố Nguyệt Hoài theo sau, lúc đi vẫn không quên dặn dò: “Anh ba, dọn sạch gà vào.”
Cố Tích Hoài nhìn Cố Nguyệt Hoài với vẻ phức tạp, đã là lúc nào mà vẫn còn tâm trạng ăn gà?
Yến Thiếu Đường bám cổ Cố Tích Hoài, ê a gọi to: “Chị ơi.”
Tiếng gọi bi bô của cô bé kéo lại tâm trí của Cố Tích Hoài, cậu ấy nheo mắt ngắm nghía cô nhóc xinh xắn này. Nghĩ tới suy đoán của mình, cậu ấy không khỏi cảm thấy bất lực và cười khổ, trên đời này sao lại có chuyện trùng hợp như vậy chứ?
*
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT