“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Yến Thiếu Ngu nhíu mày, khuôn mặt đẹp trai hiện sự hung ác.
Anh đang ở đại đội Đại Lao Tử, nếu ở đây xảy ra chuyện thì cũng không tốt với anh lắm.
Cố Nguyệt Hoài nhìn khu chăn nuôi hỗn loạn, loáng thoáng nghe được tiếng khóc, trong đó còn có vài từ như “thiếu lương thực”, “không thể sống được”. Không cần nghĩ cũng biết là Vương Phúc và Vương Bồi Sinh đang nói về vấn đề thiếu lương thực.
Giọng cô lạnh lùng, bình tĩnh đến lạ thường: “Đại đội thiếu lương thực, đương nhiên xã viên sẽ đình công.”
“Thiếu lương thực?” Yến Thiếu Ngu nhướng mày lên, sắc mặt thay đổi.
Anh sinh ra và lớn lên ở Thủ đô, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu anh cũng chưa từng trải qua tình trạng thiếu lương thực. Tuy nhiên ở trong quân đội, anh đã từng phải ăn chuột, nhai vỏ cây, chuyện thiếu lương chẳng khác gì thảm họa địa ngục.
Nghĩ đến đây, anh không nhịn được nhìn về phía Cố Nguyệt Hoài, cảm thấy cô bình tĩnh đến đáng sợ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play