“Chị còn chưa biết phải không? Bởi vì Cố Nguyệt Hoài vẽ tranh tường rất đẹp, được công xã đặc biệt tuyển chọn để cô ta là việc tại [Nhật báo Quần Chúng], làm công chính thức, tiền lương một tháng có thể được hơn hai mươi đồng.”
“Điền Tĩnh, lúc chị chịu khổ trong trại lao động cải tạo, Cố Nguyệt Hoài đã bỏ qua chị rất xa rồi.”
Điền Tĩnh ngơ ngác nhìn Trần Nhân mấp máy miệng, đầu choáng váng, thân thể lảo đảo.
[Nhật báo Quần Chúng]? Sao Cố Nguyệt Hoài lại có thể may mắn như vậy? Rõ ràng trong truyện không hề có đoạn này! Vì sao? Đây rốt cuộc là vì sao?!
Trần Nhân nhìn Điền Tĩnh đang kinh ngạc, che miệng cười nói: “Như vậy đã chịu không nổi rồi sao? Điền Tĩnh, bây giờ Cố Nguyệt Hoài và chị đã không còn là người cùng đường, về sau chị chỉ có thể ngước lên nhìn cô ta thôi.”
Ngước lên?
Điền Tĩnh cắn chặt răng, hai mắt đỏ bừng, cả đời này cô ta cũng sẽ không ngước nhìn Cố Nguyệt Hoài, cô ta vẫn còn cơ hội!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play