Lúc Thôi Hoà Kiệt đi ra từ trong phòng làm việc, anh ta chỉ kịp nhìn thấy bóng lưng của Cố Nguyệt Hoài. Anh ta vốn định gọi cô lại, nhưng sau khi ngẫm nghĩ một lúc thì lại quyết định không gọi cô nữa, suy cho cùng hai người họ cũng chỉ mới gặp mặt qua vài lần, không tính là bạn bè thân thiết gì.
Có điều sau này, anh ta sẽ nể mặt Lam Chương, có thể chiếu cố cô thêm chút.
Cố Nguyệt Hoài cũng không biết Thôi Hoà Kiệt đang suy nghĩ gì trong đầu, cô trở về phòng làm việc của tổ biên tập số ba, Vạn Thanh Lam vừa thấy cô đã vội nói: “Nguyệt Hoài, tổng biên tập gọi cô qua đó làm gì thế? Có phải là giao công việc vẽ bản thơ cổ cho cô hay không?”
Hiện giờ, tranh chữ thơ cổ vốn đang rất nổi tiếng ở [Nhật báo Quần Chúng] bởi nó chính là một miếng bánh thơm ngon béo bở. Những người muốn chiếm được miếng bánh này không hề ít, trong đó có hai người có sức cạnh tranh lớn nhất, một người là Lưu Tường có bối cảnh hùng mạnh, người còn lại là Cố Nguyệt Hoài có thực lực.
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu phủ nhận: “Thanh niên trí thức xuống nông thôn nên chúng tôi phải đi phỏng vấn.”
Vạn Thanh Lam trợn tròn hai mắt: “Thanh niên trí thức xuống nông thôn mà cũng cần phải phỏng vấn sao? Thanh niên trí thức nào vậy? Có địa vị cao lắm sao?”
Cô ấy làm việc ở [Nhật báo Quần Chúng] đã lâu, đương nhiên sẽ biết những góc khuất trong nghề. Trước kia, thanh niên trí thức xuống nông thôn đã bao giờ được phỏng vấn đâu, cứ nhét đại vào một xó nào đó cho xong việc, dẫu sao thì sau này những người kia có muốn trở về thành phố cũng không dễ dàng gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT